Có bao giờ bạn thèm một nụ hôn âu yếm của mẹ của cha trên trán bạn chưa? Tôi rất thèm khát!
Có bao giờ bạn thấy bạn chỉ là một con cừu đen bị ghẻ lạnh trong vòng tay cha mẹ chưa? Tôi thì có.
Có bao giờ bạn thấy hận vì đã được sinh ra chưa? Tôi thì có.
Có bao giờ bạn bị cha mẹ đánh bằng roi dây điện vì nghịch ngơm chưa? Tôi thì có.
Có bao giờ bạn hận chưa? Tôi thì có, tôi hận chính tôi!
Có bao giờ bạn tự thấy mình xấu xa tệ hại chưa? Tôi thì có, tôi sống và dằn vặt chính tôi vì điều đó.
Có bao giờ bạn thấy ghen tỵ chưa? Tôi thì cực kỳ ghen tị.....
tt cảm nhận được những gì HLH đã phải hứng chịu trong thờ thơ ấu , tự đáy lòng xin chia xẻ với HLH và mong HLH coi đó như một cơn ác mộng đã qua ,đừng thèm nhớ những gì không đáng nhớ .Ngày mai trời lại sáng H nhé .
Trả lờiXóa@tintin: Giá như mình tập được cái tính thờ ơ lạnh lùng thì có lẽ chả bao giờ ......
Trả lờiXóamo phat, hi no ai o chi tui co du het!hihi
Trả lờiXóaHug chị!!!
Trả lờiXóaBà nói thiệt hay giỡn vậy? Bà bất hạnh đến độ đó sao?
Trả lờiXóaÔng nghĩ tui hạnh phúc lắm sao?
Trả lờiXóasống zui zẻ đi chị...cuộc sống ngắn ngủi mà...ôm mấy cái hận trong lòng thì làm tinh thần mình nặng nề thui...gạt sang một bên đi chị...đọc blog, em nghĩ chị là người bản lĩnh lắm mà...
Trả lờiXóaThời của chúng ta khác thời bây giờ bạn ạ.Ngày xưa, thương cho roi, cho vọt. Bây giờ, thương là cho ngọt, cho bùi. Ngày xưa, bố mẹ có thể không dẩn bạn đi chơi chổ này, chổ nọ. Bây giờ, bạn phải cố gắng để dẩn con cái đi chổ này, chổ kia để chơi.
Trả lờiXóa