Lắm lúc đang đêm, có đứa vùng chạy lao xuống suối, nước lạnh ngắt để cho nước ngâm hết toàn bộ bộ phận đang phát nóng bừng bừng như lửa đốt...Có lẽ, nó vừa ngâm vừa nghĩ giá như có một thằng nào đó bất chợt lạc qua đây thì nó sẽ nhảy bổ vào cào cắn và nuốt chửng.
Những đứa gái trẻ trung xinh đẹp với những ước mơ nồng nhiệt thật lòng chúng dần dần bỏ mạng lại nơi rừng sâu núi thẳm mà chưa biết đến mùi vị của đàn ông ra sao, ngoài trừ những phút giây hứng tình chúng đành phải tự sướng hay làm cho nhau sướng. Còn lại những đứa mà có ở xóm ở làng đầy đàn ông thì cũng ế chỏng gọng nhưng lại có cái đầu toan tính biết kiếm quyền uy thì sống. Chúng biết dùng cái vật hộ thân của chúng để leo cao , trèo cao lên từng chút, thời đó mà, sống chết biết lúc nào, nên chúng biết chọn lấy cơ hội vừa thụt được trôn cho thỏa dục tình lại nắm thóp vài thằng uy quyền cùng khắp, còn mấy thằng thì mỡ treo ngu chi mèo nhịn đói. Chúng vồ vập, chúng ngấu nghiến lẫn nhau như thể mai chúng sẽ không còn sống .
Cứ thế để thời gian trôi qua, trăm mụ đàn bà thì cũng ngoi lên ngôi cao vài mụ, khổ nỗi vừa già lại vừa xấu- mười hai con giáp mà chả trúng con nào. Ngôi cao -ăn sướng mặc đẹp , tiền bạc rủng rẻng đi nước ngoài như đi chợ thì lại đâm ra dửng mỡ, mỗi ngày có người trang điểm , mát xa, ve vuốt từ đầu tới háng, từ háng qua mông lồng sang vú vít...hứng tình lại càng nhiều, lắm lúc hai mép căng còn hơn đập tràn chịu lũ thế mới khổ. Nghe đâu mỗi tháng chi phí trang điểm mát xa ve vuốt cũng bốn năm trăm triệu, tiền của công rót vào để bù đắp cho những khốn khó ngày xưa chui nhủi. Đến nơi là cửa tiệm phải đóng cửa chỉ tiếp mình nàng, xe biển xịn, xe xịn chui ào vào ga ra, bạt trùm kín mít, vệ sĩ xoay vòng che kín.
Nàng nằm đê mê dưới bàn tay điệu nghệ của thằng nhóc tuổi vừa đôi mươi. Thỉnh thoảng tấm mông đẫy đà ấy lại giật nảy lên một cách thích thú khi ngón tay thằng bé đi qua vùng nhạy cảm. Nàng rên lên hừ hự gầm gừ trong cổ họng như con chó mắc xương gà. Cặp vú già sệ nhão đang cố nhồi nặn dưới bàn tay điêu luyện của 'thầy" để cho săn cứng lại, chỉ khổ là hai cục bột năng lỡ trộn bằng nước lạnh lại cho nước quá tay nên nó vẫn cứ lòng thòng lển thển như bột nhão. Tội quá!
Ấy thế mà tới chiều trên bục phát biểu, mụ trông thật oai nghiêm rổn rảng, nào ai biết mụ vừa trả tiền xong nỗi hứng tình bằng mấy năm ăn của đám dân lao động nơi khu ổ chuột. Một đám vây quanh xun xoe - áo mũ cân đai lọng che hoa phủ- áo vàng áo nâu hai tay trịnh trọng đỡ hàng từ bàn tay mụ, bàn tay vừa mới phụ móc lồn tự sướng mấy tiếng trước.
Hay thật! Hay thật! Tiên sư đời....mụ vẫn phô phang cái uy quyền rổn rảng và cái sướng râm ran mỗi ngày vẫn nhỉ nước ở môi! Thánh thật!