Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

hế hế chọc sun búm cái chơi! HLH lộ hàng họ!


DSC0374711111111111111111111111111111DSC0375422222222222222222222222222222DSC03762333333333333333333333333333333333DSC037564444444444444444444444444444444444DSC03757555555555555555555555555555555555555DSC037586666666666666666666666666666666666666DSC037607777777777777777777777777777777777777777DSC03753888888888888888888888888888888888888888888888
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Cà chớn nhảm! Cùi nhảm, lở nhảm!

Chơi với lũ cún sau khi cái hẹn bị hủy đột xuất, chơi rất vui, rất thích và bắt đầu nhảm nhí....
Lũ cún được chích ngừa đầy đủ các loại bệnh lây nhiễm và nguy hiểm, sổ lải, sán định kỳ, rửa chân sau khi ra vườn chơi, chùi đít sau khi ỉa, đánh răng lau mặt mỗi buổi sáng dậy...vậy tớ hỏi rằng : Chúng có sạch không?  Quá sạch.
Chúng đòi ăn khi chúng đói , chúng uống nước khi khát, giống in hệt nhu cầu của con người chúng ta. Vậy chúng có đơn giản không? Đương nhiên là có.
Chúng biết nhận xét khi người này yêu chúng và người kia ghét chúng để quyết định sủa hay không sủa ầm ĩ. Chúng có thông minh không? Đương nhiên là có luôn!
Người xưa bảo rằng " Chơi với chó, chó liếm mặt!" với một ý nghĩa rất xấu, chả tốt lành gì..Họ đã nhầm, chó có yêu thương lắm thì nó mới liếm, liếm là môt hành động như hôn ở con người. Có ai ghét nhau mà hôn được không? Không! Trừ mấy cái hôn tử thần của các loài xe vua trên đường như  xe ben, xe tải, xe bus....thì chúng chả chừa ai...Quên, còn cái hôn rất đĩ của bọn ngoại giao, ma biết chúng nghĩ gì....
Con chó nó tỏ rõ bằng hành động yêu và ghét rạch ròi, sủa mừng rỡ, sủa nhõng nhẽo, sủa sợ hãi, sủa giận dữ đôi khi có sủa ma. Chứng tỏ nó rạch ròi hơn con người nhiều. Con người lắm lúc bằng mặt mà không bằng lòng, ngoài nói yêu, trong tâm rủa xả. Thua con chó. Mồm thì ngọt ngào, tâm trí đầy nọc độc sẵn sàng chơi nhau bằng những ngôn từ có vẻ cao sang quý tộc nhưng nhát nào cứa đứt đối phương nhát đó ngọt lịm- đối phương chết mà ôm hận mà tắt đài mà chết không đòm được nhát nào...vậy thử hỏi cao thương bằng phong cách chó không? Không thích, chó sẵn sàng nhảy bổ vào cắn chảy máu, cắn tới chết, như đối phương chó biết chết vì bị cắn đau mà chết.
Khi có tiền có của bỏ ra tha hồ bạn, tha hồ nhậu, tha hồ được nâng bi nâng đít...gặp khó khăn quay đầu đi hỏi vay một đồng cái đám gọi là bạn hữu ngày xưa chưa chắc có một xu, mà có khi nó đạp cho chết luôn. Còn chó thì sao? Bạn đói, hết cơm gạo. Có khi nó còn đi xin về chia cho bạn ăn trước. Bạn chết, nó gục bên nấm mồ của bạn để mà canh giữ tới khi lìa đời. Ai trung thành hơn?
Cái sự đời thật ra rất chi là nhảm nhí, mà nhảm nhất là lúc quá rảnh, rảnh để đi bươi đi móc đi nghoéo từng từ một trong mồm nhau để mà chửi, chửi để chứng tỏ ta đây hơn kia...Rõ là chán mớ đời....Thôi, mềnh không thích moi mồm nhau để chửi, mềnh đi chơi với chó cho Chó liếm mặt chơi!
Đọc tiếp ...

Chơi với chó đi- lành hơn nhiều....









Hin & Tit 2

Hin &Tit 3




Hin &Tit 4
Đọc tiếp ...

Bự coi hí!

Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Làm Pate kiểu Hương Tồ.

Gan : 300 gr lọc hết gân xay nhuyễn nhừ gần như bột nước
Thịt nạc dăm : 300 gr xay cũng thật nhuyễn
Mỡ gáy sắc hột lựu càng nhỏ càng tốt, tùy theo ý thích béo nhiều hay ít mà trộn vào hỗn hợp trên từ 50gr-100gr.
Tiêu : 1/2 muỗng cà phê
Nước tỏi : 2 muỗng canh vừa
Muối : 2 muỗng trà hơi hơi vun ( chừng <5 gram)
Đường hai muỗng canh gạt
Bột ngọt : 1/2 muỗng trà hoặc hơn chút tùy ý thích.
Bột mì : 2 muỗng canh vun
Tất cả hỗn hợp trộn chung trong cái tô trộn ( bằng tay cho nó thật nhuyễn) trộn đều hết, trong lúc trộn cho vào một muỗng cà phê rượu gạo. Khi hỗn hợp đẻo quánh thì trải lá mỡ chài vào khuôn bỏ hết hỗn hợp vào khuôn, rưới lên bề mặt hỗn hợp 2 muỗng canh dầu Olive, đậy mỡ chài lại cho kín bề mặt. Để ở ngoài chừng 45-80 phút cho hỗn hợp lên men một tí.
Nấu:
Nồi hấp nấu nước sôi sẵn, bỏ hỗn hợp cùng khuôn vào nấu sôi lửa to trong 20 phút đầu. sau đó giảm lửa sang nhỏ nhất cứ hấp thế trong 120 phút- như bình thường người ta chỉ hấp trong 30 phút là được, nhưng khi hấp lửa nhỏ và lâu thì pate sẽ càng mềm, và hòa trộn với mỡ phần , dầu Olive thành ra mùi vị rất đặc trưng- thơm, béo, đậm đà, cho vào miệng sẽ tan ra một cách lạ lẫm....
tui làm đến lần thứ tư chiêm nghiệm, thay đổi công thức, thay đổi lửa.... và đem cho mọi người nếm thử, ai cũng thích....
Pà con làm thử đi, ăn với cơm, xôi, bánh mì đều ngon hết á.
Đọc tiếp ...

Nhập lính- miễn lính đâu còn như ngày xưa thời phong kiến

http://luatkhaiphong.com/Van-ban-phap-luat/Nghi-dinh-so-42/2011/ND-CP-ngay-13/6/2011-ve-cong-dan-duoc-mien-goi-nhap-ngu-trong-thoi-chien-2552.html
Nhớ lại miền Bắc thời năm năm mấy đến thời 75, con cái của các  vị chức trọng đều được gọi là hạt giống đỏ. Một mớ giống đỏ gửi sang Trung quốc học tập và chiến đấu để thành tàu khựa hay thân tàu, một mớ được gửi sang Liên xô để học tập và trở thành chiến hữu của anh Nin đầu hói. Cả con trai và con gái nghe phong phanh đâu cũng dăm trăm hạt giống được trốn chiến tranh ở tàu và Lô xiên.
Đầu tiên đảng rất chi đoàn kết nội bộ, nhưng có mấy cái cây giống đỏ nó đỏ bầm, có cái nó nhờ đo đỏ, có cái nó hồng hồng dợt dợt vươn lên và về nước núp hầm nhận ngai theo cha chia đảng ra hai phe, một thân tàu, một thân Nin. Thế là cái thời xét lại đảng đánh nhau loạn xạ, hạ bệ nhau như đập ruồi giết muỗi, cái đám giống đỏ sinh sau nở muộn kia nó cũng về, nhưng chuyên viên núp hầm lãnh đạo, chuyện đạn bom chỉ có bọn dân đen ngòm ngòm như nước cống lãnh đủ, dăm ba viên ghim đầu ghim xác, vài miếng bom chẻ nát tan thây- bọn giống đỏ đã thành cây lớn, chúng lại gửi tiếp hạt của chúng sang nơi yên bình mà học tập ăn chơi. chúng lại lùa đám thanh niên đói ăn kém học thành bộ đội đánh "quân thù".
Mình còn nhớ ngày xưa, cấm tiệt không được kết hôn với ngoại quốc, con anh duẩn, anh chinh muốn lấy Nga xô tóc vàng mũi lõ, thế là lệnh cấm kết hôn ngoại tộc được xóa bỏ ngay tắp lự.
Cái đảng này khôn thật, tinh trùng với trứng cao giá nên có giống nào ra cũng được bảo vệ kỹ càng. Nghe đâu đó bọn tàu dấy quân thế là vội vàng quăng ngay nghị định =Nghi-dinh-so-42/2011/ND-CP-ngay-13/6/2011-ve-cong-dan-duoc-mien-goi-nhap-ngu-trong-thoi-chien-= coi như đánh pháo chặn xe cho đám dân đen thủi hết đường ngọ ngoạy.
Lại nói về những năm trước bảy nhăm.
Với lời kêu gọi thống thiết...cả nước ra quân toàn dân cầm súng. Nam phụ lão ấu chi cũng lên đường. Đã đành người Mỹ "áp đặt và thi hành chế độ thực dân mới" nhưng việc thoát khỏi người Mỹ chỉ là cái cớ, nguyên là xây ngai cho vua chư hầu nhằm củng cố ngai hoàng đế đỏ. Thay đổi cán cân "Đông _Tây". Thanh niên hưởng ứng lời kêu gọi và lên đường. Có những lớp đại học Y khoa, Tổng hợp lên đường hết và như ta đã thấy có một Nguyễn Văn Thạc, "sống mãi ở tuổi hai mươi", có một Đặng Thùy Trâm...
Cùng lứa với anh Thạc chị Trâm biết bao mà kể. Cái đập bàn diễn kịch, "sẵn sàng hy sinh cả chục triệu dân" để giành độc lập thống nhất mà ghê gớm làm sao. Để trả ơn những người ngã xuống, những "đảng sử thi gia" tầm ông Hữu bèn ca ngợi rất chi hay ho. Chẳng qua là để thiên hạ quên đi con các vị đang bơ sữa nước ngoài.

(Cái này của Ku la nó thích hợp ở đây- tui copy edited lại vào đây luôn!)


Tớ thách các cậu 1 ăn 1000 rằng các loại thằng như thằng Vietdart- thùy linh về đăng lính đấy! Tiền như rừng vàng như cát sa mạc cần đéo chi- cho hạt giống "đỏ" bầm ăn chơi nhảy múa bên Mỹ hòng có biến cuốn cờ chạy trước. Cá đấy 1-1000.
Tiên sư cái lũ chỉ biết núp hầm cầu , chúng mày ngon đối mặt tụi tàu đi , tụi bay dám đối mặt thì dân đen tụi tao sẵn sàng xả thân bảo vệ đất nước. Mẹ kiếp chưa ra luật tuyển quân vội ra luật bảo vệ với miễn trừ. Thối đéo chịu nổi!

....
Cái lày cũng của thèng Ku...nó cồng măng hum goa bên note.
Đang mệt lắm, liếc qua lốc chị Bự nói về đăng lính đăng liếc gì đó. Rồi liếc qua cái vụ "miễn lính" của mấy ổng mới đưa ra gần đây, bỗng thoáng một chút cười nụ.
Nhớ ngày xưa chút. Chả là được nghe kể thôi, chứ lứa mình biết đâu. Cỡ lứa anh Cả mình đổ về trước ấy.
Trong cuộc chiến với người Pháp. Với tinh thần "quấc tế vô sản", các cụ "bê xê tê" quyết định đưa một số hột giống (đỏ) sang Sô Liên đại quấc ươm. Thì cũng con các bác cả, con dân đố tìm ra ai? Mớ hột giống đó, nảy mầm và đơm hoa kết trái ra sao? Thực tế như nào? Có ai "nên tấm nên món" không? Xin thưa, có nhà báo khảng khái nói rằng:"Hạt giống đỏ đã nảy mầm đen".
Nhà báo này nhận định, may chi trong mớ đó, có được cô Trịnh Tô Hợp con gái cụ Trịnh Đình Cửu là còn nảy, còn đâu ...như cỡ bà Muội con ông Duẩn, bà Nga con ông Khu Chinh....đến như bà Minh con ông Giáp cũng chỉ là giáo viên làng nhàng.
Sau một lứa, cái lứa mà hiện nay đang "nắm" ghê nắm ngôi ấy( lẽ ra). Mấy cha họ trường Trỗi đâu rồi, ngon thì ló mặt ra coi? Thật sự, chả được mấy món. Nhờ con các lão ấy mà tránh được bom đạn, ăn ngon mặc ấm hơn được học hành chỗ ngon...chỗ tốt. Quay lại, dân gánh bom gánh gạo rồi làm bệ kê ngai cho phụ huynh nhà họ rồi đến lứa họ...
Đám học trường Trỗi, có ông Võ Thúc Minh con trai ông Võ Thúc Đồng, bí thư Nghệ An gần như trở thành tội phạm. Rồi con tướng này tá nọ, phần lớn trở thành ở con buôn cái thuở cả nước thiếu ăn toàn dân mặc rét. Gom vàng và đô la Mỹ từ lúc dân thấy đồng năm xu to như cái vành xe đạp.
Con ông Anh đại tướng, con ông Thanh cũng đại tướng...như ông Mạnh Hà mà đặc biệt nhà anh Vịnh trung tướng (không dừng lại) là một ví dụ điển hình. Tất nhiên, cũng nên loại trừ con cái một vài vị cũng nên thợ nên thầy.
Hồi học Mễ Trì, dân chuyên toán tổng hợp rất ít thấy con ông lớn. Nói thẳng, con ông lớn học dốt bỏ mịe.(Nói chung) Nhưng về Thanh Xuân, con ông lớn đông như ông lớn. Chẳng qua là chuẩn bị biến sang Tây theo đường "gửi gắm". Chứ thi mà đỗ thì nói làm éo?
Đó, đăng lính thì sao?
Mệt, tạm dừng tẹo...viết tiếp sau.

Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Hình Hin & Tít tiếp theo vì không thể post vào photo được là sao?


DSC_0179DSC_0178DSC_0177DSC_0175DSC_0176DSC_0174DSC_0173DSC_0172DSC_0171DSC_0169DSC_0168Ba mẹ con nó đấy!DSC_0167DSC_0166DSC_0165DSC_0216DSC_0215DSC_0212
Đọc tiếp ...

Hin và Tít 46 ngày tuổi- qua được lúc khổ nhất

Đền bù bằng những hành động yêu cực kỳ, con Tít nó quay tít mù không làm sao chụp được tử tế, còn Hin thì hiền hơn nhưng càm ràm suốt ngày!

DSC03721DSC03722DSC03720DSC03723DSC03724
Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2011

Ku la ơi ời!



Mẹ kiếp máy scan như con cẹc, tao mệt quá vẽ nhoắng bằng tay cho Ku nhá, click vào hình là nó thành khổ A4 xem cho rõ. Tao mới về tới đây, mệt chịu không nổi.
Phần tầng áp mái đừng đua ra đến 1.2m cột mày không đủ chịu lực đó đâu, hai tầng ban công, ô vang là nó đã nhọc lắm...

Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Trúng gió- cảm- đau bao tử

Cách chữa! ::::
Cái lưng giác loang lổ, hổng tự chụp được...kinh hết cả người

Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

Tại sao gia nhập đạo Công giáo mà lại phải gia nhập bằng con đường vào Dòng Chúa Cứu Thế?

Thích thì chiều :
Phân tích sơ lược : Dòng Chúa Cứu thế có những thế mạnh và cộng đồng con chiên khá lớn mạnh trên đất Việt nam. Trong dòng Chúa Cứu Thế có các cha không ưa gì cộng sản, và sẵn sàng lập luận để bẻ gãy lý thuyết của cộng sản, đồng thời sự đoàn kết của họ khá mạnh cho nên đây chính là chỗ dựa vững chắc, đồng thời cũng là cái gai nhức mình của cộng sản và chính quyền.
Thế tại sao lại không xin gia nhập đạo ở bất kỳ nơi nào? Ví dụ như nhà thờ Tân Định? Rất gần nơi cư trú và rất yên hòa? Mà phải nằng nặc gia nhập DCCT?
Hai hướng được nhắm tới :
1- Hai mang : Leo sâu, trèo cao bằng những hô hào lớn tiếng rất thích hợp với vai trò chui sâu để đúng dịp biến DCCT thành một vụ y như vụ nhà thờ Vinh Sơn ngày trước. Nếu CS sập thì cũng còn cái áo "Ta là con chiên của DCCT , ta không có quan hệ gì tới bọn CS".
2- Chống cộng : Chui vào đây để được dựa vào cái nền mạnh của DCCT , nếu như có gì xảy ra thì sẽ hô hoán lên thật lớn rằng chính quyền VN đang đàn áp tôn giáo. và hàng trăm con chiên đang bị bịt mắt sẽ đồng thanh hô hào rằng cộng sản bắt , đàn áp tôn giáo. Và nếu xảy ra bất lợi sẽ chui vào nhà thờ để trốn tránh.
Chỉ có hai lý lẽ đơn giản và dễ hiểu như thế. Mấy "ngài" An ninh có đọc bài này thì cứ tự nhiên phát biểu, thừa nhận người mình hay không tùy các "ngài" nhá, Tớ chả có đạo nào, chả có cái áo tu hành nào, muốn lột thì cứ da đấy mà lột! Hết da thì tới mỡ, hết mỡ tới thịt, hết thịt tới xương- còn bộ đồ lòng!
Tại sao mình viết bài này - lý do ở đây : Chờ tý coi sao copy qua....nguyên bài của nó có nâng bi Tận phong Tà. Còn phần bôi đỏ là nó bỏ ngay phòng khách nhà mình.
langtu1
langtu1 wrote today at 10:44 AM
Ngày truyền thông Công giáo thế giới lần thứ 45 (ngày truyền thông), tại Nhà mục vụ, Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, 38 Kỳ Đồng, quận 3, Sài Gòn. Chủ đề của ba ngày họp mặt này là Sự thật trong Internet.

Hồ Lan Hương có đến hay không thì buổi hội thảo vẫn diễn ra bình thường, có cô thì chợ vẫn đông, cô có chế mất xác thì chợ vẫn đông như thường…. Nếu không có những người phá thối thì… biết đâu chợ còn vui hơn, yên ổn hơn …nếu luôn có kẻ chuyên deo rắc cùi hủi cho người khác như con mẹ Đốp này thì “ngại quá”.

Ngoài chương trình lễ, có có một số tham luận, trình bày về Sự thật trong Internet với mộ số blogger được mời trước. Hồ Lan Hương không được mời trình bày tham luận gì, thực tế Hồ Lan Hương cũng chỉ là con người thô tục, thiếu văn hóa nên chỉ “Đốp, Đéo” thôi. Do Vậy, khi thấy những Blogger trình bày tham luận mà chính bản thân Hương không được lên “diễn đàn” đã bộc lộ bản chất thô lỗ của mình. Khi Mẹ Nấm trình bày đề tài tham luận, dù Mẹ Nấm không có hiềm khích gì với mình, ngoài lưỡi Hương cho rằng xem “Mẹ Nấm” như đứa em, nhưng thực tế sự đố kị đó cũng dẫn đến “Hương xin phép Công an” cho Mẹ Nấm đến nhà chị ta tại Quận 12- Sài Gòn và khi rời nhà Hương thì “Mẹ Nấm” (trưa ngày, 04/06/2011) bị công an Quận 12 bắt về đồn giam giữ như một “tên ăn cắp xe máy”

http://langtu1.multiply.com/journal/item/2/2

Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

Bọn công an chìm bắt người biểu tình thế này đây!


Sau khi vu oan cho anh chàng này, chúng ra thế tấn công trấn cổ theo kiểu vật để ném xuống. Nếu chúng dám bắt bọn tàu thế này thì ý nghĩa bức ảnh khác hẳn. Nhưng đây chúng là kẻ được dân nuôi nhưng sẵn sàng ra tay giết dân, đánh dân như thế..
Nguồn ở đây

http://www.facebook.com/#!/photo.php?fbid=215987188422395&set=a.100704606617321.1367.100000333453154&type=1&theater
Đọc tiếp ...

Tại sao?

Chỉ thèm hô vang China get away!
Nhưng tự do nhỏ bé bị đoạt giữa ban ngày
Ba lần ra ngõ
Đầu trâu mặt gấu giằng co đẩy lại
Chúng phao tin "kẻ phản động- chống chính quyền"
Những cặp mắt láng giềng ngơ ngác
Bọn hèn kia đang nhồi sọ đám dân ngu...
Bằng những thủ đoạn đê hèn định hướng
Chúng biến ta thành một kẻ vô loài..trong xóm ấp.
Ta không sợ - bởi đường còn dài thẳm
Ta vẫn đi trong chiếc cũi vô hình...
Và ta biết ngày phán xét chúng phải trần mình chịu tội
Ta ngẩng cao đầu chờ đợi đấng Công Minh.

Ta chỉ xót xa những ngày tháng bị giam cầm
Nhìn bè bạn- nước mắt dâng ướt đẫm
Chợt thèm đến nôn nao- ôi cánh chim tự do
Tại sao cưỡng đoạt của ta chút tháng năm còm?
Lũ bán nước uốn thân cú diều sỉ mắng chính dân ta?


Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011

Bài cũ của Ku.

Hồi tí tẹo đi học, được thầy cô đọc trong sách giáo khoa nghe rằng:” Năm châu, bốn bể”. Phải nói lại là các thày cô đọc và được  nghe chứ không phải các thày cô dạy và hiểu thế.

Năm châu? Vầng! Như nào nhắc lại nghe coi?Thì Á này, quen quá vì có Vẹt ta này, thằng Khựa bốn tốt này,mười sáu chữ nè.  Ấn độ nhiều lập trình viên điện toán nhứt thế giới này…vưn vưn.Âu này, bọn thực dân già cỗi, tư bổn "giãy chết" đầy ra đấy này. Phi này, đen trũi như lông mũi chú Cua này. Mỹ (Bắc-Nam) này. Có Cu Ba anh em thức cho ta thức luôn này, đủ chưa nhể? Oăn, tu ,thờzi, pho..chưa, còn gì nữa nhể? Úc, Úc châu tức châu Đại Dương. Có con chuột túi to như con bò này…ke ke .Đủ dồi năm châu!

Dốt vịt, thế còn châu Nam cực đâu? Thày cô không đọc à?

Răng hè? Đổ cho thày cô không đọc hay giáo khoa in “lầm”,bỏ “xót”?

Thì thôi, bi chừ sáu châu vậy! Thống nhất nhấn nút “zet xờ” chăm phần chăm là sáu châu nha. Lục châu! Ke ke, phiên Khựa tẹo cho có vẻ nho Ninh Thuận.

Thế bốn biển?

Thì ước lệ kêu bốn biển vậy đó. Chứ đúng là bốn đại dương mênh mông, tức vừa mênh và mông…

Như nào, kể nghe coi?

Thì Thái Bình Dương, ngày xưa ông Nguyễn Văn Trương đọc kiểu nha nào nhể, quên mất. À, đúng rồi “paxiphích âuxần”. Đại Tây Dương này, Ấn Độ Dương này, Bắc băng dương này. Đủ nha, không khiếu kiện chi nha!

Thế Nam Băng Dương? Thực chất, nó là vùng biển nhỏ, đóng băng mịe,và vì vùng “đất” lớn hơn nên “tạm quên”. Nhá!

Trật, thế còn chữ “tứ hải” có phải thế không? Có trong câu :"Tứ hải giai huynh đệ" hử? Ừa!

Thế chứ còn gì nữa! Tứ là bốn, hải là bể. Tứ hải là bốn bể. Hỏi chi lạ!

Trật!Trong cụm “năm châu bốn bể”. Thì Năm châu thành lục châu rồi, có sửa đổi bổ sung và thông qua, biểu quyết đàng hoàng, giám sát bằng máy tinh vi, í quơn, vi tính! Còn bốn bể, đúng là xuất phát từ  “tứ hải”. Nhưng nếu là bốn bể là bốn đại dương thì trật.

Tứ hải trong gốc Hán tự chả liên quan gì đến Thái Bình, Đại Tây…dương mốc gì.

1-Nó được dùng để chỉ “tứ rợ” xung quanh Hoa Hạ.

Như nào nói nghe tiếp! Thì là Đông Di, Tây Nhung, Nam Man, Bắc Địch.Sách Nhĩ Nhã, thiên Thích Địa viết:” Cửu Di bát Địch, thất Nhung lục Man gọi là tứ hải.

2-Nó được dùng để chỉ bốn vùng biển xung quanh Tung Của. Đông-Tây-Nam-Bắc hải. Định danh và khái niệm mơ hồ thôi.

3-Nó được dùng để chỉ toàn bộ vùng nội địa Khựa. Có lần Giang Thanh phu nhưn( Nghĩa là đã phu nhân) nói tứ hải là cõi dân chúng Tàu,Vương Tiên Khiêm tán thành cái rụp không phải vì sợ, mà cho rằng Giang phu nhưn “hiểu” vấn đề.Vì vậy, trong nước là hại nội, ngoài nước là hải ngoại. Té ngửa chưa? Tưởng đơn giản phỏng?( Gúc để biết hai vị “lão  thành cách mạng” phát nào)

Ba lí do nêu, chả liên quan gì đến bốn đại dương vừa mênh vừa “mông” thế đâu nhá!

Căn cứ cuối: Thành ngữ “tứ hải ngũ hồ” của Khựa, hải chỉ đất, hồ chỉ nước. Lạ chưa? Bố khỉ Khựa!

 Hết òi, cái này của Ku đăng ở đâu í, bà già nó đọc được. Gởi đây đăng lại, há há...

Đọc tiếp ...

Tui đi nằm, giao nhà cho Ku chăm á nha! Pà già mi mà thấy chắc chửi tau tơi bời quá Ku!

Đọc tiếp ...

E hèm, lại phịa chiện mơ đê...

Bạn miềng đi chùa Hương, về nó kể. Úi chị ui, cạnh chùa Hương người ta bán thịt cầy đầy đường í. Mịe cái con giời đánh quạ tha, miềng dị ứng với từ thịt chó nó lại kể Lợm!
Hắn tiếp,nhưng mà có bán cả mơ nữa. Định mua ít về ngâm mà em thấy, phía trên thì chó thui vàng ươm nhểu mỡ chảy, dưới thì mớ mơ quả...em thấy thế nào í. Rồi thôi.
Mả mịe con giời đánh, lại nhắc thịt chó với chó thui. Mà cái con này ngu thế, con chó thui nhìn thấy mơ chảy nước miếng đấy chứ, mỡ đâu mà chảy?
Hà hà, đến chó thui nhìn thấy mơ còn nhểu nước miếng. Cái này phải gọi thằng "mặt giặc cà chớn" hỏi phát, coi nó nói răng?
Bấm máy, alo Bự Dzú hử? Em vừa "bú lén" phát, được vài xị ra coi mua cái ampli cho guitare...Chuyện chi Dzú? À, chuyện quả mơ với thịt chó ở cổng chùa hử? Úi giời Dzú ơi, Dzú  có biết nơi Từ Thức trở về với đời là chỗ nào không? Chỗ nào Từ Thức về, ổng mót đái tè bậy, chỗ đó mọc cây mơ...
Hà hà, vậy là tau hiểu rồi á Ku. Còn con gì treo ngược, thui vàng ươm vẫn nhểu nước miếng zị mài?
À, con đó hổng phải con sủa ông ổng đâu á, kiêng lắm. Con đó là "hồ nguyệt cô" hóa thành á. Đừng tưởng nhầm Dzú hen.
Hà hà, cái thằng đáo để à nha.
Đọc tiếp ...

Một đống mơ hoành tráng

Thức dậy lúc loa vừa khọt khẹt, ngồi lo lo cơn hen kéo đến, xịt thuốc cho an tâm, kéo một điếu cho phê làm ly nước chà bá, nằm phê tiếp...
Cứ ngẫm nghĩ đánh nhau với thằng tàu thì đất nước này sẽ làm gì? Nó ỷ lớn, cứ sang đá đít bạt tai thằng nhỏ hàng xóm phát xong bỏ chạy..tang chứng không, vật chứng không, thằng chủ hộ thì cứ nhăm nhăm đòi cắt nhân khẩu, chuyển nhân khẩu nhập kho mấy hộ viên nào dám chửi thằng hàng xóm, ngủ thiếp đi lúc nào không biết...thấy mình ôm nguyên quả bom nguyên tử lao vào phủ tàu, đang chạy rất xăng xái mạnh mẽ, bất chợt thằng khốn thủ quân nhà hàng xóm nó vác cái sex toy tổ bố quyến rũ mình, tí nữa thì ngã lòng bỏ trái bom sang bên chơi phát rồi chạy tiếp, may mà nghe tiếng tíc tíc, choàng tỉnh dậy hóa ra thằng Ku nó nhắn tin....uổng cả đôi đàng....Bom chả nổ trái nào!
Đọc tiếp ...

Cuối tuần đéo được đi chơi...

Cuối tuần đéo được đi chơi.
Bật máy lạnh, Đốp tui ngồi "đếm lông".
(Bắt chước thằng Ku vài dòng)
Sợi nào rơi rụng, xếp trong xếp ngoài.
Chữ nghĩa cũng chả bằng ai.
Dưng mà "văng vẹo" thôi dồi nhất em!
...
Tại  một đơn vị huấn luyện "các đồng chí". Giờ nghỉ trưa, một tân binh ngâm nga:" Bắt phong trần phải phong trần. Cho thanh cao mới được phần thanh cao". Bất chợt, một "may gio" đi qua nghe được. Túm cổ tân binh hỏi:"Mày đọc cái gì? Phong trần với thanh cao là cái gì mày biết không?" Tân binh mặt tái mét như đít nhái lắp bắp:"Dạ, em đọc của bạn Du..." . "May gio" hỏi tiếp:" Bạn Du của mày ở đâu, làm gì?" Đáp:" Dạ, bạn ý...bạn ý...ở dưới Quận Nhứt ạ." "May gio" nói:" Ong ần với anh ao" là tâm điểm chú ý, nhạy cảm nhá. Mai, mày bảo bạn Du đến đây làm bản tường trình. Không phải cái gì cũng phổ biến được, và cái gì phổ biến ra đều áp dụng được đâu nhá!"
Tân binh nghĩ gì ta? Chết mịe, kêu bạn Du từ quận Nhất kêu thế đéo nào được? Mả bạn í tận ngoài Nghi Xuân Hà Tĩnh cơ!
Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2011

Tiêp...

Ngàn năm đô hộ giặc Tàu.

Mình không đặc biệt hâm mộ anh Trịnh ( mẫu câu này nghe quen quen?) Nhưng thỉnh thoảng buồn cũng hát, vui cũng hát…nhạc Trịnh. Phần nhạc, mình hổng phát biểu. Phần lời, nói cho có vẻ “am hiểu” là ca từ ấy. Mình nê nể anh  Trịnh. Không biết bác Ngô Văn Tao còn nhớ vụ mấy ông ngồi cãi nhau không nhỉ? Thôi, không “dan díu” chuyện cãi cọ ở đây.

  Cỡ như anh Trịnh mà gọi “giặc Tàu” là cũng không phải điều dễ bỏ qua. Anh Trịnh gôc Minh Hương đấy.

( Cái dấu nháy”,”  bỏ cho hai từ giặc Tàu là để trích dẫn lời anh Trịnh nhá)

Có gì tiếp đây? Thì chuyện anh Trịnh gọi Tàu là giặc. Ngay buổi đầu dựng nước, dẫu An Dương Vương có  gả con gái yêu cho người ta rồi cũng “nhờ” đến nhát gươm “công lý và sáng suốt nhân đôi”. Bởi không  thể sống trong  tủi nhục. Chuyện đó thực thực hư hư…khỏi nói.

Cho tới khi khoảng giữa của “trăm năm đô hộ giặc Tây”, cái thằng “giặc Tàu” cũng kè kè bên cạnh chứ có “nhả” mẩu bánh hình chữ “sờ” này đâu!

 Xe pháo phục vụ cho chiến dịch “lòng chảo” ngoài Tây Bắc. Chuyên gia quân sự đi kèm những “tướng lĩnh tài ba” của ta là ai? Dĩ nhiên, chuyện dễ hiểu khi họ giải thích đó là “nhiệm vụ quốc tế”.

Thế tại sao tại Thụy Sỹ, hiệp định gi gỉ gì gi đó ông quốc vụ viện thủ tướng thuận tay trái nói gì? Và, cảnh nồi da xáo thịtchả nhẽ lại không có nêm nếm gia vị Tàu?

Cả nước lại ra quân, toàn dân cầm súng. AK47 sản xuất tại Bắc Kinh…Quân ta lại nhằm thẳng quân mình mà bắn….

(Còn nữa)

 

Đọc tiếp ...

Bắt đầu cũng chỉ thế thôi...mà.

Ku La: Hiện nay, nhà em bị "cưỡng chiếm". Ngứa ngáy táy máy không chịu được.Em gửi nhờ bà Dzú Bự "đứa con" mới đẻ. Bự chăm sóc giùm em,, ai thương cho gì, Bự cứ cho "con em" ăn nhá. Những mong "nó" trưởng thành theo năm tháng. Cảm ơn Dzú Bự và bà coan. Hôm nào, em hoàn tất vụ "kiện cáo" đòi nhà...em lại "sòn sòn" hai hôm một  đứa...
...

Mình đọc, nghe và học biết rằng mưu toan lấy ghế của nhà Lý là Trần Thủ Độ. Và việc nhẹ nhàng như trở bàn tay. Hậu thế và mãi tận bây giờ không xét nổi một cách rõ ràng công tội của nhà chính trị họ Trần này. Chắc chắn! Nếu rõ ràng rồi thì chả ai nhắc đi nhắc  lại mãi đến tầm "hội thảo khoa học cấp quốc gia". Nhưng, dù công hay tội, nhà Trần gây dựng nhờ tay ông, và cơ nghiệp nhà Trần như nào, con dân nước Nam một thời "hưởng lộc" và người Tàu mấy lượt lấm đầu trắng bụng. Chuyện nhà Trần chưa phải chuyện...Mà là chuyện "nạn nhân" của nhà Trần ấy. Cũng theo sách, người nhà Lý phải bỏ quê hương bổn quán chạy "nạn" nhà Trần. Có mấy "đinh" theo hướng biển Đông Bắc mà lượn...

Rồi gần đây, có mấy bác bên xứ Kim Chi về, nói rằng họ là hậu duệ nhà Lý. "Hòa chung không khí vui tươi phấn khởi..." mình  cũng vui và mừng. Vậy là còn hoàng thân quốc thích của nhà Lý chứ ít à?

Điều đáng nói và bàn chút. Họ còn chút gì là "An Nam miz"? Họ ra đi, dẫu là loạn lạc với gia đình dòng tộc họ...nhưng họ thuộc hàng vương tôn công tử. Ý thức được bản thân họ lắm chứ!

Thử xem người Hán ( người Hoa) có mặt ở đâu, bao lâu và họ giữ được cái gì dẫu không phải đất họ?

Tư tưởng bành trướng, đồng hóa các dân tộc khác của người Tàu không  bàn cãi nhiều. Mọi mưu mô, hành vi của họ đều lộ rõ vậy. Rõ ràng, câu đầu tiên nhận xét là phải nể phục chứ không thể có câu khác. Việc "bài" họ là không tưởng. Chỉ còn cách là tránh hiệu quả mà thôi.

Quay lại chuyện bác Độ thái sư. Bác ấy muốn duy trì nhà Trần, bác ấy đã lựa chọn. Và sự lựa chọn của bác ấy là một sai lầm, xét về nhiều mặt chứ không riêng gì đến chuyện "hôn nhân cận huyết".

Bác gì hậu duệ nhà Lý, phải chăng vì "hận Thăng Long" mà  bác ấy vứt hết, nay chỉ Kim Chi chay?

Các bác ấy chưa bằng một nhà thơ nửa Tàu nửa ta gần đây. Ông Hà Triệu Anh!

Chính tả tiếng Việt  có cho phép bác ấy khai sinh là Dzếnh hay không nhỉ? Mình đã từn hóng hớt với cụ Nguyễn Tài Cẩn về cái tên cực kỳ độc đáo này. Trộm vong linh cụ Cẩn, cụ ấy lắc đầu thè lưỡi!Cũng chỉ ngần ấy thôi, cũng đủ lắm rồi. Ông Hà Triệu Anh có một hành vi làm chúng ta nên suy nghĩ.( Ông ấy vẫn không thể xóa một nửa máu Việt trong người ông ấy, như ông ấy nói:"Ta biết mình là hoa Xuân đất Việt" đó thôi!)

Người Việt "can qua". Người Chăm ở dải đất miền Trung duyên hải như nào? Chỉ là câu hỏi thật, không có ý thóc mách đến "mưu mô chính trị" gì hết!

Sẽ có người hỏi, "sao ông( mày) nghĩ chi mà xa? Không, chỉ là thắc mắc và có chút so sánh.

Lao xao xa gần chi rồi cũng nói thẳng cho đỡ tốn thời gian.Biết Tàu nó vậy, sao còn "dan díu" làm chi?

Câu hỏi đó, sẽ có người bảo là "ngây thơ chính trị, ấu trĩ văn hóa". Vâng, thì đã hẳn!

Cái sự dan díu này, không nhằm mục đích là để "vỗ yên dân chúng".( Cụm từ rất quen trong các tiểu thuyết lịch sử Tàu, mô tả hành vi của người chiến thắng sau một cuộc chiến)

(còn nữa- đoạn sau thắc mắc về NHẬN THỨC CHUNG GIỮA HAI NHÀ NƯỚC)


Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Buồn quá đi cãi nhau mí mấy đứa nhảm trên báo!

Lấy lý do là sinh con xong, người béo ra, vợ tôi tuyên bố nhịn ăn tối để giảm cân. Nhưng duy trì tình trạng này đã cả năm nay, tôi vẫn không thấy cô ấy giảm được cân nào, nếu không muốn nói là còn béo lên. Thực ra  là mỗi chiều đi làm về, vợ tôi thường lang thang đi mua sắm, dạo phố và ăn quà vặt đủ… no rồi. Thế nên về nhà cô ấy cắt cơm và cắt luôn cả cơm của chồng. Không nấu nướng gì nữa, vợ tôi bảo "em chỉ đủ sức lo cho con, còn anh  tự lo lấy cơm nước". Thế nên, dù có vợ đàng hoàng nhưng tôi vẫn phải thường xuyên về nhà mẹ “ăn chực” cơm (nhà tôi gần nhà bố mẹ) vì có nấu cũng chỉ mình tôi ăn. 

Công việc của vợ tôi là nhân viên văn phòng, khá nhàn rỗi. Nhưng ngày nào cũng phải 7- 8 giờ tối vợ tôi mới về đến nhà. Con chúng tôi giờ đã gần hai tuổi, buổi sáng cô ấy mang con gửi ở lớp trông trẻ ngay cạnh nhà và đi một mạch cho đến tận tối mới về. Tôi thấy các bà mẹ khác đều rất chú tâm chăm sóc đến bữa ăn cho con, nhưng vợ tôi thì hoàn toàn khác. Con tôi từ khi chuyển sang ăn cháo là vợ tôi toàn mua cháo ngoài hàng chứ không hề ninh nấu gì nữa. Sáng cô ấy mang con cùng một gói cháo dinh dưỡng mua sẵn sang nhờ cô giáo cho ăn. Tối, cô ấy lại mua một gói nữa, đón con từ lớp trẻ về và cho con ăn bữa tối bằng gói cháo đó. Vợ tôi lý sự rằng người ta nấu “chuyên nghiệp” nên ngon hơn mình tự nấu. Kết quả là, con tôi hơn hai tuổi mà còi cọc, gầy gò, cân nặng chỉ bằng bé một tuổi.

Công việc của tôi rất bận rộn, thường phải đi sớm về muộn và tôi cũng phải lo kinh tế cho cả gia đình nên dù muốn tôi cũng khó có thời gian chăm sóc con. Với lại, là đàn ông, việc tỉ mỉ chăm sóc cho con khó bằng được phụ nữ. Vợ tôi bảo, tôi phải có trách nhiệm lo tiền chi tiêu cho cả gia đình, còn lương cô ấy thì chỉ dành để cô ấy chi tiêu cá nhân thôi. Thực tế lương vợ tôi rất thấp nên tôi cũng không tính đếm làm gì. Tuy thế, tiền tôi đưa hàng tháng, cô ấy tiêu "bạt mạng", không hề có ý thức tiết kiệm dành dụm gì cả. Đi chợ, nấu cơm thì cô ấy không đi nhưng nhà tôi lúc nào cũng có đầy đủ tất cả mọi thứ đồ ăn linh tinh như xúc xích, lạp xường, nước ngọt, kẹo, kem, bánh ngọt… để cô ấy ăn vặt. Đồ đạc trong nhà cô ấy thường mua theo… ngẫu hứng, thích là mua mà không cần biết có dùng đến hay không. Nhà tôi bây giờ chật ních các thiết bị vợ tôi mua về. Có thứ chưa bao giờ cô ấy dùng đến một lần.

Không chỉ tôi mà cả bố mẹ tôi cũng đã khuyên nhủ cô ấy rất nhiều rằng phải chú tâm vào gia đình, chăm lo cho gia đình nhưng cô ấy nghe mà như… nước đổ lá khoai. Nói mãi không được, bố mẹ tôi đã phải gặp cả bố mẹ cô ấy để nhờ ông bà khuyên nhủ thêm. Thực tế bố mẹ cô ấy đều là những người rất tốt, họ cũng đã dạy bảo nhiều nhưng không hiểu vợ tôi giống ai mà cô ấy không học được điều gì từ bố mẹ mình. Mẹ vợ tôi là một người phụ nữ tuyệt vời, cả đời bà hết lòng lo cho con cái, là một người phụ nữ rất đảm đang, tháo vát tần tảo. Tôi từng nghĩ mình vô cùng may mắn khi lấy được vợ tôi, là con gái của một người mẹ như thế. Nhưng đến giờ sau hơn bốn năm, tôi không biết là mình may mắn hay xui xẻo nữa.

Tôi thực sự đang rất rối trí, căng thẳng, mệt mỏi và cảm thấy mình đã hết kiên nhẫn với vợ rồi. Đã có lúc tôi nghĩ đến việc ly dị, nhưng lại thương con tôi, nó còn quá bé. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
 

Trần Văn Phụng
http://baodatviet.vn/Home/doisong/tamgiao/Vo-toi-kien-quyet-khong-chiu-nau-nuong/20115/147667.datviet

Chào ông Chủ Phụng!
Bây giờ là thế kỷ 21 rồi, hết rồi  không còn cái chế độ nô lệ nữa, nếu ông nghĩ lấy vợ về để vợ hầu mình thì ông nên đập đầu vào gối và ngửa mặt lên trời mà tha " Hỡi ôi ta đã sinh nhầm thời!"
Con cái người ta đẻ ra nuôi lớn, cực nhọc biết bao nhiêu , giờ để ông Chủ đem về rồi lên giọng chủ tớ dạy với chả dỗ. Bắt vợ cặm cụi chúi đầu vào bếp bưng bê dọn mời ông xơi hả, Ông mơ màng quá. Bởi thế đừng trách phụ nữ Việt nam ngày càng muốn lấy chồng xứ văn minh- để họ được làm người chứ không phải bị mang kiếp trâu bò, máy đẻ để mấy ông Chủ như ông chủ Phụng đây hưởng nhàn!Đừng có rằng yêu thì phải nai lưng ra phục vụ, yêu cũng cần có qua có lại- tôi nấu cơm thì ông rửa chén, tôi quét thì ông lau. Mấy ông cũng có chân có tay như vợ mà sao làm như lũ tàn phế thế? vợ không nấu thì đi ăn chực? Nói thế mà chả biết mắc cỡ sao?
Tui là đàn bà trên 50, con gái nó mắng cho " Mẹ không biết thương cái thân mẹ thì chả ai thương đâu, mẹ phục vụ ba, con, rồi chính mẹ mệt ăn không nổi thì hỏi mẹ ai thương mẹ đây? Con ăn cũng không giúp mẹ no, ba ăn cũng chả làm cho mẹ hết đói, hết mệt. Mẹ cứ kệ tụi con, phần ai nấy lo, nếu mẹ khỏe, mẹ vui thì nấu, còn không ai lười thì chế mì gói mà ăn!"
Nó nói chính xác, không sai chút nào, giờ tui mới thấy tui là kẻ đại ngu, đại bất hạnh, nhồi nhét cái tam tòng tứ đức cho lắm, 50 tuổi không có một ngày năm nghỉ! Nếu tui ở địa vị của vợ ông chủ Phụng thì tôi đá đít ông chủ ra đường luôn, chứ chả để ông lên báo bôi bác vợ mình thế- vừa hèn lại vừa đê tiện! Thứ đàn ông đáng cho voi dày!
Ông chồng tôi người Hàn, dốt nấu ăn, tôi phải kèm cặp cho học nấu mấy món đơn giản, nhưng ít nhất ổng còn lo giúp vợ xếp cất quần áo, quét cái sân, chăm sóc bầy cún của vợ trong khi vợ nấu ăn hay bận việc.Tui nghe ông chủ Phụng rêu rao vợ trên báo này quả thực nếu tui có con là vợ của ông, tui kiu nó ly hôn gấp gáp...ba mươi giay là ra tòa.
Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2011

Hội thảo Truyền thông Công giáo

Mình mới đến dự hội thảo truyền thông Công giáo, lẽ ra mình ngồi lâu đến hết buổi, nhưng sau Mẹ Nấm phát biểu thì quả là chán òm, một kẻ già đầu lọc lõi chui sâu leo cao lại cố tình chửi xéo con bé thua mình cả chục tuổi chỉ vì nó nổi tiếng hơn mình. Đáng tởm! Chả hiểu sao Chúa lại chấp nhận một cái loài vô ơn bạc nghĩa, ăn cháo đá bát làm con chiên của Ngài, không biết Ngài nghĩ gì? Kể lể lốc liếc nghèo khó cùng cực mà đeo vòng xi men bộ cả chục chiếc- vàng đỏ người- may mình thì tàn, đeo từ vàng bán sạch để tạm sống qua đeo bạc......cũng là xí xọn, diêm dúa, nhưng ít nhất còn lòng tự trọng -  ít nhất còn biết tôn trọng cái sự thật là mình mạt, chứ không giả vờ lu loa than nghèo kể khổ xin tiền, cái thứ này có lẽ xin xỏ để sắm vàng đeo chơi....
 Oang oang  phát ngôn về sự thật, nhưng cái sự thật này bắt nguồn từ bọn độc tài phát xít- chẳng có nổi đến nửa phần trăm sự thật trong đó -
Ủng oảng về lòng tin vào Thiên Chúa như kẻ trọc phú khoe áo mới ra đường hỏi con lợn cưới, nó mà tin thì có lẽ sắp tới ngày tận thế- kẻ đã từng vu oan giá họa cho bao người thì có ra ma cũng vẫn là loài ma ác- điều đó không thể thay đổi, nó thuộc về bản chất nằm trong máu thịt của nó.
Mỗi đêm mình vẫn cầu nguyện với Chúa, cám ơn những gì Chúa đã ban cho hàng ngày và ít nhất lòng tin của mình nằm trong tim chứ không nằm trong những lời ủng oẳng đầu môi chót lưỡi như thứ đó. Mình thấy Chúa cũng kỳ thiệt ! Hôm nay thấy mình phải xem lại về Công giáo- nhất là Dòng Chúa Cứu Thế..." Chỉ cần nói cho tôi bạn của bạn- tôi sẽ biết bạn thế nào"
Mấy bạn Công giáo đừng buồn tôi- tôi thấy kỳ cục với cách nhìn nhận của Thiên Chúa giáo...
Tui đi tìm một niềm tin tôn giáo khác để dựa vào- chứ đứng cùng với cái loài ấy, cho dù chỉ là cùng một tôn giáo, tôi cũng thấy uổng phí tư cách của mình- cho dù tôi là đệ nhất tục làng Mul nhưng tư cách làm người của tui không thể chung với loại người đó.
Mấy ông cha xứ có ngon đăng bài tui lên- Chớ tui thiệt là nản với cái nhìn của mấy ông òi...
Mịa cũng có đứa chỏ mỏ " Mụ này ganh tỵ chứ chó giề..." xin lỗi, thứ đàn bà đó không đáng giá một bọc ni lông bỏ đi ở bãi rác. Cũng chỉ là nghĩ gì nói nấy!
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

Bài tốt nghiệp của con Chít


Cả ngày nay lu bu xoay quanh buổi chấm bài tốt nghiệp của nhóc con, 12 ông giáo, ông thì bảo thêm vào nữa mới phê, ông thì bảo bớt đi hai thì phê lòi...tổng kết ông HP bảo bét ra cũng phải từ 8,5 đến 9....tới giờ cũng chưa biết chính xác là bao nhiêu điểm....thấy mắc cười gần chết vì ông bảo thêm ông bảo bớt....ngồi với con tự dưng rướm nước mắt, nghèn nghẹn! Con Chít nó lớn thiệt rồi......Nó mời Củ sâm, bà ngoại với dì nó, chớ hề nói tới nhà bố ruột nó một câu....cũng đỡ ngại ngần cho mình vì Củ Sâm hay ghen cực....
Đọc tiếp ...