Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Lảm nhảm ngắn tháng cô hồn!

-Đéo mẹ tiên sư mấy thằng dòi, hồi bác  biết yêu , tụi bay còn lóp ngóp làm con nòng nọc bơi đâu đó chưa kiếm được trứng kìa, giờ bày đặt lên mặt kách mệnh đéo cho bác  yêu, cũng chẳng cho bác lấy dzợ sinh con...Chúng mày ỷ đa số thắng thiểu số để biểu quyết cái chuyện con ku của bác là coi không được rồi!
Có nói mấy nói cái đám gọi là hội đồng số đông của băng đảng cũng đéo có thay đổi, chúng chơi ác mang cái hình phạt treo cu bác mấy chục năm! Hận đời vô đối! Bác ngửa mặt lên giời mà than " Hỡi ôi sao sinh ta ngay thời sao quả tạ thế này, để giờ này ta phải cắn răng nuốt cục uất vào lòng.
Bác sinh ra trầm cảm, bác muốn buông bỏ thế sự nhân gian- nhưng nào có được, bài đã lên khuôn, thân thành tượng đúc cho nguyên một đám dòi lôi bác ra làm bung xung đỡ đạn, chúng cũng tính giết bác mấy lần- nhưng vì đa thắng thiểu mà bác vẫn phải ngồi ngai long chết tiệt, cái ngai bác nào ham, Ấy thế mà mấy chục năm qua bác còn bị mang tiếng ác là ham quyền cố vị của mấy đứa chết dẫm đẩu đâu chả biết sự thật đéo gì cứ rống miệng lên chửi bác. Bác nằm trong đó nào có yên, cứ ngứa tai phải buồn tai trái mà nghe chúng chửi. Bọn chửi thẳng đỡ bực, bọn chửi đểu cứ nâng bi bác lên bần bật để cho dân tình nhao vào chửi, cái lũ đó mới là lũ ác độc.Tiên sư cha cái lũ bất nhân, bác chết thì phải chôn hay thiêu chứ, đàng này từ thằng ông, thằng cha, thằng con cứ đem phơi xác bác ra làm cái trò mèo mửa mãi thế à?
Mẹ kiếp hồn bác đéo siêu thoát thì bác đi lòng dzòng quậy chơi, bác quậy cho chúng mày đánh nhau mất tóc rụng răng, nhưng không thằng nào chết cả. Bác để chúng mày ngồi nhẩn nha gặm nhấm xương thịt của đám thị dân mạt hạng để cho cửu tộc chúng mày tuyệt họ tuyệt tông...Chúng mày tưởng bác là cái xác mà không biết trả thù à? Hồn bác rày đây mai đó, bác cho chúng mày múp thây rồi bác thịt sau....
Hôm nay chỉ có con rồ là nó thành kính thắp nhang cúng nên sẽ cho nó ba con lô đánh ba tuần trúng đậm - cho nó trúng chục tờ đặc biệt để trả món thù bọn mày gây cho nó...
Úi dzời ơi...mướt.................tháng cô hồn.....địt mẹ lũ điên biến bác thành cô hồn vật vưỡng nhá, bác vật cổ mấy chục thằng cho coi...
Đọc tiếp ...

Đợt này được xem tuồng em Sưng Búm sưng chà bá nữa cho coi! http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Phap-luat/499499/Chuyen-cong-an-xem-xet-sai-pham-tai-Cong-ty-Sapharco.html

Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Đàn ông Việt (phần 2)

Hôm nay lại rảnh nhảm nữa!
Vị nào nghe thì nghe, không nghe thì chọi đá, vườn nhà tui còn đất trống chưa san đá, rải sỏi hết nên cứ việc nhá...
Cái này viết là vì hôm nay phải chịu trận cực hình ở nới cơ quan hành chánh thiếu mát nên mới trực nhớ ra....
Hầu hết nhưng tay đàn ông Việt không biết cách giữ vệ sinh cho bản thân mình mấy. Đó cũng là một vấn đề tưởng nhỏ, nhưng không hề nhỏ, nhất là đi với những khách nước ngoài cùng taxi, thấy họ chun mũi, nhăn mặt vì mùi "thơm tho " tỏa ra từ bác tài hoặc một anh chàng Việt nào đó đi cùng mà bỗng dưng mình đang thật sạch sẽ, thơm tho cũng phát nhột tự ngửi lại mình.
Mấy ông thường hay la cà nhậu nhẹt đêm khuya, về ngủ khò, sáng ra dậy muộn, đánh răng rửa mặt thay quần áo là coi như chỉnh tề đi làm mà họ quên mất rằng, sau một đêm ngủ, toàn bộ lớp da của mình bài tiết ra mùi, mồ hôi, chất dơ một cách đáng nể, nếu các bạn cứ tắm buổi sáng thường xuyên, sau khi ngủ dậy sẽ thấy một cái lớp váng quần chung với lớp bọt xà bông y như mỡ, và chỉ một thời gian ngắn sau, mùi cơ thể sẽ được cải thiện đáng nể.
Đàn ông Việt từ xưa nay khi bắt đầu cua gái thì giữ gìn vệ sinh cơ thể khá cẩn trọng trước hẹn gặp gái, bởi thế mấy gái nào phát hiện ra mùi thật của mấy lão là gì...cưới xong về, hết trăng mật mới thấu trời...quần lót mà có khi ba ngày chưa thèm thay, có nhiều người không chịu cắt bao quy đầu, để tới lớn cũng chả biết đường vệ sinh sạch sẽ, ôi thôi nó đủ thứ mùi khó tả....Đàn bà do cấu tạo cơ thể phải chịu cảnh không mấy thú vị thì cố giữ vệ sinh, chứ còn mấy lão thì ở bẩn khỏi chê...nách áo là cứ vàng khẹt, ghếch tay đưa hồ sơ, vươn qua mặt mình trong cái phòng hồi sáng nay, mẹ kiếp mình cứ như bị tra tấn bằng bom sinh học vậy, bỏ hàng mà chạy lấy người chứ hết dám đứng chịu trận. 
Ngay cả cái quan niệm không cần chăm sóc da vì mình là phái mạnh cũng quá sai lầm, chen chúc nhau trong hàng , tầm cao thì ngang ngửa nên nhìn thấy da mặt sần sùi, bẩn bẩn lại lền mỡ thì nhìn quá rõ, có khi ngang ngửa soi kính lúp không chừng- Mùi thức ăn sáng tí hành phi, bò, mỡ cứ tha hồ mà phì phò bên lỗ mũi của nhau...Bởi thế rút kinh nghiệm là xếp hàng cố chọn chỗ nào kế cận đàn bà là dễ chịu nhất...Ít nhất mùi phấn son cũng làm dịu khứu giác....giảm bớt stress trong đám đông hỗn tạp.
Ngày xưa nhìn thấy mấy thằng khách ngoại quốc mặt mày sạch sẽ thoang thoảng mùi thơm của kem, mình có thầm nghĩ " èo, mấy thằng này đĩ tính thế" - nhưng hóa ra mới hiểu chúng nó rất cẩn trọng trong vệ sinh tẩy mùi cơ thể sạch sẽ " đó là cách tôn trọng người đối diện" - như cách giải thích của bọn nó mà có lần tò mò mình hỏi...
Người Việt đàn ông có cái tật mà ai chê là có mùi thì sửng cồ lên liền " tui trăm công ngàn việc, lao động bã người ra mới là đàn ông, mới có mùi nam tính..." bla bla bla...chả biết xấu hổ mà tự sửa đổi đi cho đẹp trong mắt tất cả mọi người...
Còn nữa, ngồi chờ cái gì đó là rung đùi, rung chân, mèng ơi rung tới nỗi cả dãy ghế cũng rung đùng đùng theo nữa, mà ngồi cũng khép vào chút, không, ngồi banh chàng hảng ra, làm như không banh, không ai nhìn thấy mình có con ku vậy....Xấu hổ thật, mà nào phải cao to vạm vỡ, đẹp chai cho khuất lấp yếu điểm ...cao chừng mét sáu nặng chừng 50 chưa tới, cứ như thằng cóc con mới cắt đuôi nòng nọc vậy.
Nói thế không phải để chửi đâu, mà nói để sửa đấy. Sáng ra đầu tiên là tắm táp thật sạch bằng xà bông, sau đó, lau khô, khử mùi sạch sẽ rồi hẵng mặc quần áo mới để đi làm, cho dù không có nước hoa thì  xà bông cũng làm cho vi khuẩn khó sinh sôi ít nhất trong sáu tiếng, làm việc về thì về nhà lao động, thể dục vừa giúp vợ con lại làm cho cơ thể săn mượt hấp dẫn vợ chứ, rồi vệ sinh cá nhân lần nữa mất đi đâu...ai đời đi nhậu tưng tưng, mồm còn đầy mùi bia rượu, hành tỏi, đè sấp đè ngửa vợ ra thì tội cho con vợ lắm...
Dân Bắc nông thôn cái vụ này ớn lắm nha, dơ kinh....
Hôm nay nhảm đến đây thôi vì mình phải chịu cảnh hấp hèm, hấp chua, hấp hách nôi cả buổi sáng...nên bực gõ ra... ( Chừng 200 con người trong căn phòng 80m vuông mà đờn ông chủ yếu cỡ chừng 20-45 là nhiều...)

Đọc tiếp ...

Mình trở chứng nấu Jajang Myun sớm, vừa nấu xong, chồng đã cầm sẵn tô đứng chờ..híhí..chia hết cho mọi người, ăn cơm chiều lúc 4 giờ...ặc ặc..tối nay đói ráng mà nhịn, chồng khen, nhóc Đoàn khen, mình khen, có bà già mình "èo..cái gì thế...." quê nha....

Đọc tiếp ...

Bớ An Hoài! sang đây đi nhỏ...

Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Lảm nhảm đàn ông Việt và người Việt


Là một đất nước hầu như là thuần nông, đàn ông chiếm một vị trí quan trọng trong xã hội là đi dắt mũi con trâu bắt nó cày, bừa, họ họ...Cày bừa xong đến phận cấy lúa nhổ mạ thì tất cả, đàn ông, đàn bà đều phóng ra đồng, cấy bọn đàn bà giỏi hơn-  cũng như  "dổ" mạ hay bó lúa, gặt lúa, thu hoạch. Dập lúa thì thằng làm con vác đi phơi, chuyện lao động ra cơm, ra thóc có 4 phần thì đàn bà nó làm hết ba phần, chừa cho thằng đàn ông một phần. Còn chuyện nhà thì nhất là dân Bắc, đàn ông mà vào bếp coi như thằng đàn ông mặc váy vợ, bởi thế về đến nhà là cánh đàn ông bắt đầu chè lá thuốc lào phì phào chém gió, mặc cho mẹ cái hĩm, bu thằng cu chổng mông thổi lửa nấu cơm, lỡ mà thuận tay giặt cho vợ cái áo ngay giếng làng mà có đứa nào ngang qua là vứt đánh toẹt ra đất, mồm dõng dạc chửi đổng " mả cha con mẹ nào lại vứt lẫn áo vào quần áo chúng ông" - chờ cho đứa đấy đi qua lại vơ vội cái áo vợ dúi ngay đáy chậu giặt. Bữa cơm chả có gì có khi chỉ là vài con tép hay con cá lon con đánh được, dọn cơm ra thì cũng quay phần cái tép sang cho thằng đàn ông, kèm theo chai rượu nút lá chuối khô cho bố cái hĩm ăn ngon miệng....Nhà nào đông con thì mụ đàn bà cứ hết lườm đến suỵt đẩy cánh tay mấy đứa con đang chỉ chực nhào gắp mấy con tép riu bé tí, đẩy chúng nó về đĩa rau luộc với bát tương, sang thì có mấy quả cà thâm đít lõm bõm. tối đến tắt đèn bỏ màn xuống thằng đàn ông xoa chân phành phạch cho rũ hết bụi cát ban ngày kêu con đàn bà mau lên giường ..." Ớ xì...chỉ được cái dấm dớ...nhiều con tao nuôi!"
 Cái cảnh này cho đến giờ vẫn đầy rẫy nơi nông thôn Bắc bộ. Tự đọc tự thấy thằng đàn ông sao nhá...vậy chứ có việc làng việc xóm mà đụng mâm chạm chén, thằng nào cũng rõ là là lượt, mâm này chỗ nọ, cũng băm băm chặt chặt dáng vẻ nhạc trưởng của đàn rồi sai bọn đàn bà bưng bê trối chết. Thằng nào có con giai ngồi cao hơn thằng có toàn hĩm...chúng nó chém nhau rằng " Ối dzời cái thằng lấy vợ không biết đẻ. Đi xuống mâm dưới!" Miếng giữa đàng với chúng nó to oành hơn bánh xe bò- tưng tưng bét nhè rồi thể nào mẹ bầy hĩm cũng ăn đòn ra tấm ra món vì cái tội "không biết đẻ thằng cu để làng nó khinh ông". 
Một cái lũ sĩ diện hão tưởng chừng rằng không có con cu bọn nó thì bọn đàn bà chỉ chết dấp - dù rằng phần lao động của chúng nó chưa ngang trôn đàn bà- thế nhưng đàn bà cũng ngu nốt, cứ tự mình đội quần thằng chồng lên thế để chúng đánh cho bò lăn bò càng rồi đấm ngực kêu giời...Xót nhể!
Gõ một hồi tự dưng điên tiết! Để phê một điếu cho lòi phé ra rồi gõ tiếp nhá......
Đám đờn ông Nam bộ thì có đỡ hơn chút đỉnh về chuyện con trai con gái, nhưng cứ đến giờ thì lại tum năm tụm bảy đưa nhau ly rượu xách mé tửu lượng để bò lê bò càng đi về nhà bằng ba chân hay bốn cẳng chả ma nào biết cho rằng chúng là giời mà đàn bà là đất- đè lúc nào cũng phải chịu...
Hơn 20 năm về trước ở miệt miền Tây, đám giỗ còn chia phe, đờn ông ở rạp nơi trang trọng, đờn bà ư? xuống bếp hết cho tía coi....Bản lãnh đờn ông là vào ba ra bảy ( chào sân uống ba ly, chia tay bảy ly á), hồi đó mình cho đám dzai miền Tây chết như ngả rạ, cứ tưởng đờn bà hiền llắm sao " Nam vô tửu- như kỳ vô phong"- Má!!!!!!!!!! Đờn bà này xách chén ăn cơm để nốc đế mà cụng, cho cha con chúng nó cho chó ăn chè hết lượt....
Tất thảy những cái quan niệm về đàn ông thế này thế nọ của mấy chục năm về trước đã tạo dựng và ngấm vào máu cho thế hệ ngày nay- thêm vào đó tính thực dụng và lợi dụng lại đang thành một thứ dịch bệnh lan tràn như kiểu dính HIV lại thêm ho lao vậy đó. Nên thằng đàn ông thành ra đổ đốn, thích chém, thích oai, thích được ngưỡng vọng từ bàn nhậu bởi trong công việc thì lại ngu hơn đàn bà, thiếu kiên nhẫn nên dễ dẫn đến thất bại...mà càng bại, càng chán lại càng muốn chứng tỏ bằng uống bia, nhậu nhẹt , để trong cơn lơ mơ hoang tưởng " con ku tao oai lắm cơ!"!
Nói chung một câu, thằng đàn ông  Việt cũng cả 70% là bất tài nhưng luôn muốn giải quyết khâu oai, vì thế con đàn bà lại vẫn nai lưng ra gánh vác....
Còn chuyện bọn nước ngoài bảo đàn ông  Việt thua xa đàn bà  Việt thì mình thú thực là nghe không dưới trăm lần từ mấy trăm thằng khách hàng ngoại quốc...Những anh chàng Việt may mắn thoát ly khỏi cái "thiên đường Xuống hố cả nút " thì khác hơn, trừ mấy anh Dziệt kiểu nổ nha....
Nghĩ lan man quá. để bữa khác cái đầu ổn ổn sẽ viết tiếp...giờ nó đang khìn!
Đọc tiếp ...

Trong mắt không ít người nước ngoài, đàn ông Việt ham nhậu, lười việc nhà và ít quan tâm đến tổ ấm. Thế nhưng ý kiến của một người Nhật trong thư bạn Duy Anh gửi về BLOG Dân trí thì đám đàn ông chúng ta… thê thảm hơn nhiều. Bạn Duy Anh kể có lần hỏi một người Nhật nghĩ gì về đàn ông Việt, người bạn đã nhiều năm làm việc tại Việt Nam hỏi: “Anh muồn tôi nói thật lòng hay nói xã giao?”. "Đương nhiên là nói thật lòng rồi". Duy Anh đáp. Thế là anh ta nói thẳng: "Những người Việt Nam mà tôi làm việc cùng nhiều người có tính tham lam, lười biếng, khôn vặt, năng lực rất kém và vô kỉ luật!!!". http://dantri.com.vn/c702/s702-631781/lieu-dan-ong-viet-co-la-nhu-vay.htm Mình phải viết sâu hơn về cái này rồi....

Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Chả biết vì cái gì..trà? rượu? đói? Cả hai vợ chồng run rẩy hết tay chân, vã mồ hôi lạnh...phải ăn cơm ngay lập tức, mình đỡ nhưng Củ sâm ăn xong vẫn mệt rũ ra...Chắc say trà quá...hôm nay uống trà hơi nhiều lại đậm nữa...

Đọc tiếp ...

Vớ vẩn

p sherlock wizard faint

Sang nhà mới , cô đơn hơn...làm biếng hơn.
Ừ thì đời là thế, làm chi có chuyện cái gì còn mãi mãi chớ...chỉ có ngu mới mơ mộng hão huyền thế. Viết cho ta, nghĩ cho ta, và chơi cũng cho ta.
Đời có có đứa yêu đứa ghét, đứa ghét chửi mình như chửi thú, đứa thương mình có tầm xàm mấy nó cũng cũng thương, mắc chi mình buồn? Thà mình cứ là mình còn hơn phải già vờ giả vịt thảo mai...lỡ sau này gặp ngoài đời khỏi phải thắc mắc sao mẻ khác blog quá...
Nghĩ mắc cười, tại sao lại phải cố tìm lòng thương của thế gian? Làm đéo gì? Thương có nuôi nổi cái bao tử ta đầy thức ăn không cơ chứ? Thực tế, ta vẫn phải bò ra lao động kiếm miếng ăn, chả đứa nào cho ta cả..mà có cho, ông cố nội ta cũng chả dám nhận , nhận để mang nợ á...thôi đi Diễm...có chai dầu thơm với cái đôi bông bạc mà còn bị mang ra rủa xả kia...
Mà có người tử tế với mình cực kỳ ấy chứ, tốt tới độ qua ba năm rồi mà mình cứ ngỡ là mình nằm mơ đấy, véo đau mới biết mí ngừi ấy là thiệt...bởi thế ta có tạ ơn mấy ngừi đó cả đời còn lại của ta cũng không trả hết ân tình. mà ta hem muốn trả hết, cứ nợ miết để giữ mí ngừi ấy là của ta...hì...nó mắng ta, cái đồ tham lam..."tham ái cũng là tham" ta tham thiệt á...lâu lâu mà hổng gọi ta, ta lại réo mí ngừi ào ào, để mí ngừi còn nhớ ta nợ mí ngừi...Ta còn hâm hâm hỏi" có thương ta hem?" cứ như con nít lên ba hổng bằng, nhưng mà hổng hỏi thì ta lại sợ mí ngừi quên ta...mà này, mí ngừi dù có hổng còn thương ta cũng đừng có nói tẹt vào mẹt ta là hổng thương nha, nói dối cũng được, thà thế đi ta còn thấy sung sướng trong lòng...
Mấy rày ta hâm tỷ độ- nếu hổng có động lực ta còn phải trả nợ mí người cho xong thì có khéo ta cũng đi theo "cụ gâm Hồ" hay lão "Thắc mắc " với "Hay ghen " quá....híc, đi bắt tay mấy lão già háp viết mấy cái tư tưởng bá láp làm thiên hạ Việt đảo điên khốn cùng ấy..bắt tay xong đạp cho mấy đạp rơi xuống tầng 18 của địa ngục để trả thù dân tộc!
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

Bản thân mình không thích ca sĩ Thanh Lam dù giọng hát cô ta đầy tố chất nghệ sĩ, bão lửa và điêu luyện- nhưng- mình thấy Thanh Lam nói về Đàm và hà Hồ là chính xác. Nếu không nhờ trình độ thẩm âm- tai nhạc của công chúng ngày càng kém và chỉ chạy theo cái kiểu mì gói nhúng nước sôi thì Đàm còn đỡ chứ con hà Hồ chẳng có cửa làm ka sĩ. Không nhờ cái đống tiền của thằng Cường ròm chất cho nó đứng lên thì nó cũng chỉ là một con karaoke hát dạo cũng tệ...Mà nhỏ tuổi đời cũng như tuổi nghề, tài cán chả có lại cực kỳ hỗn hào....Không ngửi được.

Đọc tiếp ...

fucking life! You are nothing in my life- I hate you...

Đọc tiếp ...

Ngưng! Bạc! Dẹp! cuốn!

Đọc tiếp ...

Nén mỏ lại không văng mấy câu đấm vào tai lão Củ sâm. Lụi hụi đi mua chuối hột khô người ta làm ở Lâm đồng, mua rượu nếp cao độ nhà họ nấu, về nhà chỉ nhờ lão rửa dùm mấy cái hũ rượu lau khô để mình làm, lão cũng càu nhàu cữ nhữ như chó cắn ma. Mua ít ốc mỡ về xào tỏi thơm ngon cho lão nhậu chơi cũng lằn nhằn mình đẻ ra việc...Bực lắm rồi...đi kiếm con nào vừa đẹp vừa làm như ý đi lão...mịe kíp tui làm cũng ná thở rồi, người chứ đéo phải robot đâu...đĩ mẹ, bực quá nha, bỏ đi chớ ngồi thêm tí nữa mình hắt mẹ nó mâm cơm mất...

Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Hờ hờ..cái lều bên My opera đã tìm được chìa khóa...nhưng nhà trống hoác...

Đọc tiếp ...

Để cho tao yên nhá! Đù mẹ thằng nào cần tìm nhỏ Như Quỳnh mà cho là nó ở nhà tao thì cứ vào mà kiếm- đù mẹ việc tao lo cho cái bụng không đói cũng đã hết hơi rồi. Nó có chân nó đi, nó quốc tịch VN nó ở đâu là chuyện của nó, mắc cái mả cha gì chúng mày đè tao mà hãm? Đù rảnh quá đi ra mà hãm bọn tàu khựa đi...lồn già này chán mẹ nó mọi thứ rồi! Để tao yên tao học tiếng tàu...mơi mốt tao còn có vốn đi chửi lộn!

Đọc tiếp ...

Cô mình ra Bắc đi tìm mộ của một ông chú họ bị chết khi bị cải tạo tại Yên bái, chưa kịp đi lên YB, ra trung tâm Hà nội làm một vòng - mất sạch hộ chiếu, thẻ Visa, tiền mặt 600 euro, tiền Việt mấy triệu- nói chung là chả còn con mẹ gì ngoài bộ đồ- vì chúng nó nẫng sạch. Bà này quốc tịch Đức mới khổ, phải bò lên sứ quán, gọi về SG để người nhà gửi tiền ra trong lúc chờ đợi...Bò về SG mới lại hồn...mình bảo sao không gọi cháu, cháu hú bạn bè ở ngoài ấy giúp..bả bẩu tá hỏa rồi đâu còn nhớ gì nữa...

Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Mẹ và Jinjoo




Đọc tiếp ...

[[Vậy nên, việc ăn thịt chó là chuyện quá đỗi bình thường.Đơn giản, nó là phong tục, nó là một nét văn hóa ẩm thực. Thế nên, trừ một số cực ít người Việt không ăn thịt chó vì không thích cái mùi gây gây đặc trưng của nó thì đại đa số còn lại luôn hào hứng. Thế nên, tốt nhất là đừng tỏ ra khó chịu, phê phán hay không hài lòng với những người ăn thịt chó. Họ là người Việt, họ không làm gì sai cả, họ chỉ đang sống đúng với văn hóa ẩm thực của người Việt mà thôi!]] hết trích, ai thích vào link mà đọc! http://baodatviet.vn/Home/congdongviet/Ngam-cai-chuyen-nguoi-Viet-nhan-tam-an-thit-cho-khien-Tay-so-vai/20128/226673.datviet VẪN LÀ CÁI THÓI XẢO NGÔN ĐÁNH LẬN CON ĐEN CỦA NHỮNG THẰNG MAN DI MỌI RỢ! CON ẾCH VẪN COI MIỆNG GIẾNG LÀ CÁI BẦU TRỜI! MÌNH CĂM THÙ BỌN ĂN THỊT CHÓ LẠI CÒN TÔN VINH NHƯ NGHỆ THUẬT! GIẢ DỤ MÌNH ĐẬP ĐẦU CON NÓ LÀM THỊT CHO NÓ ĂN MÀ NÓ KHÔNG BIẾT, CHẮC VẪN RỐI RÍT KHEN NGON, KHEN TINH TÚY!? BÀ MẸ LŨ NGỢM!

Đọc tiếp ...

Mơi chắc lại phải đi bác sĩ coi cái be sườn trái, bữa hổm té cái đụi, hổng biết thúc cái be sườn vào cạnh giường sao mà hôm nay đau ghê gúm, thở cũng đau, ho cũng đau nữa!

Đọc tiếp ...

Thằng cháu mình đi du học ở Cuba, nó về thăm mình nó bảo, ở Cuba không có internet trong dân, chỉ có ở sứ quán và cơ quan chính phủ. Muốn gọi điện đi nước ngoài phải đăng ký với công an an ninh trước...ặc ặc...chồng mình bảo, còn đỡ hơn bắc Triều Tiên...oái oái....nhớ nha..so mí mấy thèng đó phải tự hào mình sướng hơn chứ nhể? Đéo mẹ mấy thằng quái thai cộng sản còn sót lại...sao thiên lôi không đánh chết mẹ chúng mày hết đi cho dân nhờ chài!

Đọc tiếp ...

Con phải quỳ lạy mấy bố "hải ngoại" lúc nào cũng rêu rao dân nội địa VN sống nhờ tiền Việt kiều gửi dzìa đó...Cũng một phần tại mấy bố mẹ mà bọn nội địa này đi biểu tình vì nước cũng bị mang tiếng là đi biểu tình thì nhận được 100k đó...mịa kíp, mấy bố nào hay rêu rao làm ơn câm đi cho dân nội địa nhờ...

Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

Đù con đĩ mẹ chúng mày! chúng mày quất hết đường sống của tao thì có chứ bọn tao nhận tiền thằng mặt cặc nào? Con nào thằng nào nhận thì tuột mặt nó ra, đừng có mà vơ đũa cả nắm...tiên sư bố bọn gái đi...̃ còn già mồm..bán nước mẹ nó rồi, kêu bọn tao tin á? TIN CÁI THỨ MẶT LỒN TRÂU CHỬA TỤI BAY QUÁ ĂN LÚA GIỐNG! http://www.youtube.com/watch?v=kY0ewjc3axo&feature=player_embedded

Đọc tiếp ...

Tối qua ăn cơm xong, mới 7 giờ tự dưng mình mệt rũ hết cả người, lưng đau cứng ngắc, tính để máy tính đi nằm chút rồi dậy chơi, thế mà nằm liệt tới sáng không cách gì dậy nổi, lệt bệt tới giờ...Máy tính bật suốt đêm không tắt...

Đọc tiếp ...

Tàn nhẫn- ác độc và nhân quả.

Hai vợ chồng giàu có hiếm muộn, xin nhận con nuôi là một đứa bé trai. Nhưng khi đến trại mồ côi thì bà vợ khó chịu ra mặt không nhận nuôi bé trai ấy, cho dù cậu bé cố gắng kéo sự chú ý của hai vợ chồng ấy bằng nhiều hành động. Con bé con cô đơn trong góc phòng khóc nức nở, hai vợ chồng tò mè ghé vào, con bé bỗng chạy ra ôm chặt bà vơ.
Nó được nhận nuôi bởi hai vợ chồng ấy- về nhà mới nó khóc- nó sợ hạnh phúc được thương yêu sẽ kéo dài chẳng  bao lâu. Sau vài tháng bà vợ cấn bầu, sinh ra đứa con gái. Bà ta trở thành mẹ thật sự, và tình mẫu tử chỉ tặng cho riêng đứa con gái ruột, vẫn hàng ngày, ánh mắt lạnh lẽo khó chịu của bà mẹ cứa lên trái tim non nớt của đứa con nuôi. Nó luôn cố gắng để được mẹ nuôi của nó ban cho một cử chỉ hay ánh nhìn ấm áp, nhưng vô vọng, mỗi đêm nó khóc cùng trang nhật ký.,  nức nở tủi hổ cùng tiếng cười đùa vọng qua từ phòng đứa em gái và mẹ nuôi nó.
Ông bố nhu nhược, cho dù thương đứa con gái nuôi bé bỏng , nhưng lại chẳng làm được gì. Đứa gái bé 5 tuổi, lanh chanh và quấn chị nuôi, mỗi khi chị nuôi không chơi với nó là nó dọa mách mẹ cho mẹ trừng phạt chị.
Có một ngày, con gái nuôi bị con em lèo nhèo mãi, nó dắt con em ra trạm xe lửa rất đông người và bỏ đứa em lại, nó đi một lúc, chợt nhận ra nó sai, nó quày quả chạy về ga xe lửa tìm em...em gái nó đã bị thất lạc- trong lúc đó, thằng bé bị nhận hụt đã chứng kiến cảnh hai chị em nó ở ga.
 Đứa con gái nuôi rất sợ hãi chuyện mất em, và nó nói dối rằng nó không biết. Cô em gái mất tích từ đó.
Mẹ nuôi nó càng lạnh nhạt và ghét nó ra mặt, ngày ngày đay nghiến con bé chuyện lạc mất em. Hai mươi năm nó cố gắng thành công trong công việc lấy công việc để chèn lấp đi nỗi sợ hãi, cô đơn và yếu đuối. Nó đã trở thành một MC nổi tiếng trên truyền hình.
Một ngày nó nhận được lá thư - là của mẹ ruột nó, người đàn bà ấy sắp chết ở bên Hồng kông và muốn được nhìn thấy nó lần cuối. Nó sang Hồng kông gặp mẹ trong một căn phòng tồi tàn và sau khi nói hết chuyện cần cho nó biết, mẹ nó trút hơi thở cuối cùng. Nó cô đơn cùng cực, nó say rượu lê lết ở vỉa hè, và chàng trai xuất hiện - đem nó về cho ngủ tạm qua cơn say- anh chàng tên Dong woo. Trước khi tạm biệt quay về Seoul, Dong Woo nhờ nó tìm dùm người bạn trong trại mồ côi Là Sa- wol.
Bi kịch bắt đầu tiếp diễn đau khổ hơn, cay nghiệt hơn. Nó phát hiện ra Sa- wol chính là em gái của nó bị lạc hai mươi năm trước, nó ngần ngừ, nó đấu tranh giữa tiếp tục nói dối để giấu diếm hay nói sự thật - Chồng sắp cưới của nó là một doanh nhân, lạnh lùng và khô khan luôn luôn bận việc khi nó cần tới anh ta, nhưng lại rất nhiều thời gian và tử tế với Sa-wol, cô gái mà Junse ( tên chồng sắp cưới của nó) đã từng quen biết khi đến thăm trại mồ côi.
Dong - Woo quay về Seoul sau khi nó tìm ra tung tích của Sa- Wol cho Dong woo. Nó chỉ biết chạy đến với Dong woo mỗi khi đau đớn, tủi hổ, bởi anh chàng có trái tim cực kỳ ấm áp và che chở nó...không căn vặn nó hay đay nghiến bất kỳ điều gì. Nó nói thật hết cho Dong Woo câu chuyện bí mật của nó.
Thằng bé trong trại trẻ mồ côi năm xưa đã trưởng thành và trở thành một thằng du đãng, chuyên cướp giật, lừa đảo đang ở tù. Tên nó là Eun - sob. Nó thề phải trả thù và lấy lại những gì đã mất về tay của Do- Young ( tên của nó cô con nuôi) . Nó ra tù và tiếp cận Do young, dọa dẫm, tống tiền..
Junse chồng sắp cưới của nó thì cho tiền Eun-sob để bịt miệng và căn vặn nó về chuyện cô em gái mất tích. Còn Dong- woo thì đánh cho thằng Eun-sob thừa sống thiếu chết khi chứng kiến thằng Eun-sob dọa dẫm hành hung nó trên đường trong đêm.
Nó vẫn sợ hãi chưa dám nói với mẹ nuôi về cô em gái thất lạc- cô em gái thì thúc giục nó, và cuối cùng cô em gái nghĩ ra cách trả thù nó hữu hiệu trên truyền hình bằng cách nhờ biên kịch viết ra câu truyện của 20 năm về trước và cô ta thủ được vai chính nhờ sự giúp đỡ của nhà tài phiệt tên Cha.
 Sự thật dần hé lộ, mẹ con họ nhận ra nhau sau một vài biến cố. Gia đình sum họp và bà mẹ nuôi bắt đầu trả thù Do-young mọi nơi , mọi chỗ, mỗi lúc khi bà ta có thể.
Do- young vẫy vùng trong cô đơn tuyet vọng- và cũng nhận ra trái tiim của Do-yong lại trao trọn cả cho Dong- woo. Cô em gái đắc thắng và gửi những bài báo tố cáo Do- young cho các ký giả. Do- young gượng cười và trong cơn vẫy vùng cuối cùng, Do- young đã lao xe thẳng vào vách chắn trên núi. Cô ấy tự sát nhưng thật xui rủi là không chết mà chỉ hôn mê...trong hôn mê, Do- Young thấy mẹ ruột mình nấu cơm, ép cô ăn và yêu thương cô ấy, gương mặt Do- Young trở nên rạng rỡ lấp lánh vì biết thế nào là tình mẫu tử tình thâm....
Dong- woo luôn kề bên Do- young trong những ngày ấy...bà mẹ nuôi thì hận thù con gái nuôi và tự trách" sao mình lại nhận nuôi đứa con gái tàn độc ấy..." Ông bố " Ba mươi năm qua, con Do Young đã quá đau khổ, mà nếu như không có nó thì đã không có cô con gái Jiyoung ( chính là Sawol)...nó là món quà mà Chúa đã trao cho chúng ta...nếu như ta không đem nó về nuôi thì nó đã không đau khổ đến chọn con đường chết..."
Xem hết bộ phim, mới càng thấm tới cái triết nhân quả- nếu như bố mẹ công bằng thì đã không xảy ra bi kịch- và nếu như không nói dối thì sẽ không có những nỗi đau khổ điên cuồng vì nói dối phải tiếp tục nói dối...
Nếu như có nhận con thì phải biết yêu thương, còn nếu không thì chỉ tạo ra bi kịch cho chính đời mình...Ai là kẻ tàn nhẫn nhất trong ba người phụ nữ : Bà mẹ nuôi, Do-Young- Jiyoung( Sawol)?
Ép người phải đi vào con đường chết đó là tội ác và sự ác độc lớn nhất của con người! Hay là số phận tàn nhẫn?





Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

Tự dưng nghĩ tới chuyện con sun khùng nó bảo nó phải đè nén sinh lý - thèm sex muốn chết mà phải nhịn đến phát ốm- đó là sự hy sinh cao cả của nó cho chồng mà mình ngoạc mỏ ra cười khùng khục. thế mà là "hy sinh" thì quả là con này đao to búa lớn . Mịa thủ dâm, chát sex như ranh mà cứ xoen xoét đạo đức giả, chửi người khác lăng loàn...Đĩ mà tỏ vẻ thánh nữ Hà Thiên Lộn á... (gây sự phát chơi cho đỡ buồn, làng Mul im quá...)

Đọc tiếp ...

Híc, hum qua tham ăn, nhúng miếng dưa đông đá vào lẩu choccolate tống vào mỏ nhai liền, hôm nay nguyên hàm đau buốt....ăn cơm uống nước cũng buốt...tham thì thâm mờ!

Đọc tiếp ...

Ói có vòi! Sao mà người đời đóng kịch kinh hoàng thế?????

Đọc tiếp ...

Về nhà òi.Ăn lắm quá nhất là trái cây nhúng chocolate làm mình ứ hự no!

Đọc tiếp ...

Tý lớn và Tý nhỏ.

Này hai con Tý , lẽ ra Tý lớn mày phải gọi dzú bằng dì, còn Tý nhỏ thì đẻ ra nó, nó gọi mình bằng mẹ là đúng bài bản rồi. Hôm nay là sau mấy năm tao lăn lê bò toài nhặt xu kiếm cơm độ nhật tao mới viết cái bài phải gió này cho cả hai con Tý.
Địt bố khỉ, nói chuyện mà đàng hoàng với hai con Tý tụi bay thì khó quá vì cả hai đứa là con một cả, cái thứ đồ được cưng như trứng mỏng nên đéo biết trời cao đất dày là cái đéo gì,  bởi thế thôi thì "tao " cho nó gọn mà lại là thân thương tình mẹ già con độc nhé.
Tao nói với con Tý nhớn trước. Mày là cái con còn trẻ người nhưng dạ thì đéo non, chả biết mô tê lý do gì, tự dưng mày chống "cuốc mẹ" tầu thấy con bà mụ nội nó, mà đã thế thì lại giống tao mới khổ. Tý nhớn ngồi nhà đá 9 ngày, tao nhấp nhổm không yên 9 ngày - mà quả thật là lúc ấy tao cũng đéo biết rõ mày là con ất ơ nào, chỉ biết mày chống tàu là mày cùng phe với tao. Vì thế mà tao khóc lóc, lo lắng - lo nhiều nhưng chả biểu lộ được bao nhiêu...chỉ cắm mặt vào tin rằng thằng kia giống bọn mình chắc nhờ nó , ai dè đâu mấy chục chai chưa kể lộ phí, tao le lưỡi đớ hàm mà ngọng. Ối thôi dzồi cũng thoát, Tý nhớn thông minh và thật thà, cuối cùng cũng thoát ra khỏi rọ. Từ đó Tý nhớn với tao bắt đầu thân thuộc. Mà mày cũng ngang bỏ mẹ đi- đang yên đang lành nhảy nhỏm chống tầu làm mấy thằng cha căng chú kiết khựa đéo an - thì tâm nó động - nó quây mày y như tàu cá tầu vào vơ vét ở Hoàng sa vậy.
Tý nhớn cứ như con cá cơm bạc, nhảy chanh chách - lấp lóa , lấp lánh ời ơi, thế là màn tung chưởng các loại cứ ào ào đánh vỗ...lại cả vỗ tay nữa chứ làm Tý nhớn đôi khi lóa mắt nhảy ba quàng ba đế! May! Thông minh có lợi- Tý nhớn biết chậm lại để coi mình và học hỏi- Nay Tý nhớn sau ba năm trưởng thành rất cứng cáp nhưng còn vài cái chưa được xuôi lắm- nhất là cái tội thích cãi chị già. Mà tao nói thật cho mày biết với tính cách đéo biết đánh đĩ  của mày thì mày đừng mơ mà làm chính khách nhá... mấy chú chính khách mày thấy kinh chưa, đánh đĩ trọn mười phương chả chừa phương nào để giữ rịt lấy cái ghế mọc rễ, dân tình có khóc lóc than van thì các chú ấy bẩu tại dân tình lợi dụng dân làm chủ để hiếp đáp công bộc..mày thấy chưa? Mày mà muốn phơi cái cỗ lòng yêu nước ấy thì mày phải biết chờ thời điểm các chú ấy bật đèn xanh như là báo chí dạo này đăng hà rầm đấy, chứ cái kiểu cầm đèn chạy trước ô tô thế các chú đâm đít mày là phải. Năm nay mới tháng tám thôi mà làng xã bắt đầu trát về kêu lính rầm thiên địa kìa...Hờ, tao cũng đéo biết chúng nó làm cái trò hề gì nữa Tý nhớn ạ! Mày cố đẻ thằng con giai đi, sau này đi bảo vệ "cuốc gia" về "cuốc mẫu" nhá...Tao chán rồi, không biết đánh đĩ thì đéo thèm dí mu vào chuyện "đại sự quốc gia" của chúng nó- tao thà ngồi đếm lông mu, giật chơi cho đau nhoi nhói khỏi quên là đảo đã mất cũng đủ đau cỗ lòng rồi chờ tháng cùng năm tận mà đi chết.
Tý nhớn còn rẻ chán, cố kiếm xu lận lỗ đít, cần thì dzọt, nói với mày dzòng quanh chỉ chốt hạ một câu thôi!
Sang đến Tý con! mày thuộc loại trọn gói đào tạo trong xã hội chủ nghĩa nhào thành nên mày thờ ơ đến phát sợ- tao chưa bao giờ nghe mày nói đến nửa câu về chuyện biển đảo quê nhà, suốt ngày tao thấy mày hùng hục làm kiếm tiền, nhịn ăn, nhịn tiêu để dành tiền làm giàu cho bọn ngân hàng...tao cảnh báo mày nhiều lần rồi, đừng có mà tin mấy cái thằng cứ có chữ nhà nước kèm đôi, nó lừa cả đấy, có để dành tiền thì chẻ nó ra miếng vàng, miếng bạc, miếng tiền...mẹ cứ khư tưởng tiền có giá...quất một phát trăm chai chỉ còn đống giấy lộn thôi con ạ!
Tao biết, Tý con cố cày kiếm tiền để tự lập bớt gánh nặng trên vai tao sau khi Tý con thấy bọn chó dái quần tao sập tiệm vì tội "yêu Nước sai thời điểm" , dù Tý con chỉ giận dỗi bảo " Mẹ rảnh quá! đi kiếm tiền tốt hơn" , tao cũng nhận ra sự thờ ơ của Tý với quốc gia mà cái loaị như chúng mày phải chiếm đến 80% giới trẻ ấy chứ lị. Thế nên tao lại càng nản, cái đám tụi tao làm gì thì cũng chỉ như dã tràng xe cát biển Đông ( sắp thành của tàu rồi Tý ạ). Mà thôi, nhớn rồi, thân ai phận nấy lo, tao thì dân chủ cực kỳ nên mày làm chuyện mày thấy đúng là được, tao chả xía vào , kể cả lòng yêu nước của mày có hay không tao cũng kệ mẹ mày, xen vào thì lại giống các chú quản lý cả suy nghĩ cho tới đũng quần thì thấy nó thối lắm!
Chung quy lại -Tý con : mày làm gì làm nhớ chẻ tiền nhỏ ra giắt lỗ khu cho an toàn, giắt cạp quần có khi cũng có đứa nó lột mất quần thì cũng mất....

Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Công an tàu cộng quân số tới 8 triệu thằng- cao hơn gấp đôi quân đội và chi phí nuôi bọn công an cao gấp ba lần chi phí nuôi quân đội! Báo Chosun Hàn quốc đưa tin...nghe vãi cả lồn..Việt nam thì sao nhỉ? 3 triệu thằng không?

Đọc tiếp ...

Không biết sao kỷ lục Guiness không ghi chuyện lạ Việt Nam ta? Nguời mà đeẻ ra 180 chục con lợn, không những thế, lũ lợn còn nắm quyền sinh sát cho 85 triệu mạng người...đúng là Guiness dỏm..ghi toàn đâu đâu...

Đọc tiếp ...

Kết nối mọi sự kiện về con nhãi Lý Nhã Kỳ : Con này lý lịch không rõ ràng- rất thân thiện với bọn tàu khựa- bỗng dưng có tiền rất rất nhiều để nhảy vào làm đại sứ du lịch cho Việt Nam- chi xài xả láng và luôn luôn tìm cách quảng cáo cho bọn tàu khựa. Vậy nó là ai? Khi bọn khựa đang tràn vào biển VN thì nó nhảy múa ăn chơi bên tàu? Nó là một con tàu khựa đang mưu đồ gì đó trong ván bài quay về nước mẹ???? Một câu hỏi lớn đang nhảy cà tưng trong đầu mình....đáng phải xem xét...có bao nhiêu tàu phù đã chui vào cái nhà nước này? Không hề võ đoán....mình thật sự rất tò mò...

Đọc tiếp ...

Lâu lắm không đi ghẹo em sun khùng...nhớ em quá...tương tư em mẹ nó rồi...

Đọc tiếp ...

Tại sao Cộng đồng quốc tế không lên tiếng về chuyện bắt nọ hãm kia tại Việt Nam? Đơn giản lắm...không biết các bạn có chú ý tới điều đó không? Và có biết để làm sao để sửa những điểm yếu để khiến cho người ta quan tâm không? Cứ tự sướng với nhau miết sẽ chết chùm một đống trong sự thờ ơ của quốc tế.

Đọc tiếp ...

Mở bao thuốc lá- ngậm cái hộp quẹt rít rít mãi không thấy hơi thuốc lá mới nhận ra mình đang ngậm cái hộp quẹt...ặc ặc...điên!

Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Kim chi Hàn khẩu vị Việt


Vẫn giữ màu đỏ rực của
Kim chi Hàn nhưng ăn không cay
1- Nguyên liệu :
 - Cải bắc thảo : 4 ký
- Củ cải Hàn : 1.5 ký
- Hành lá : 300 gr
- Hành tây : 300 gr
- Ớt trái bự dài đỏ : 300 gr
- Mắm nêm : chừng hai chén ăn cơm
- Nước mắm mặn Phan Thiết : 1,5 chén ăn cơm
- Ớt bột Hàn (loại 160k/500gr ) : 150 gr
- Muối : Ba muỗng canh hơi vun.
- Bắp nếp hạt : 300 gr.
- Bột ngọt : 3 muỗng cà phê gạt
- Đường : 7 muỗng cà phê đầy.
- Tỏi :250 Gr
2- Chế biến:
- Ớt trái bự và hành tây xay chung với nhau khá nhuyễn - có thể kêu ngay mấy bà bán xay cho mình luôn.
- Tỏi xay nhuyễn
- Bắp hạt xay chung với 1.5 lít nước ra sữa, lọc bỏ cặn bã ra. Nấu lên cùng với đường, chêm 1 muỗng canh gạt muối để nguội - sau khi nguội bỏ ớt bột vào khuấy đều bỏ đó trong 1 tiếng cho ớt thẩm thấu nước bắp nở ra. Sau đó cho ớt tươi hành tây xay vào ngoáy đều để đó.
- Bắp cải thảo chẻ tư ngâm nước muối hạt bự biển ( không ngâm muối mỏ nó chát) : tỷ lệ 1 ký muối cho 10 lít nước, ngâm cải vào để 6 tiếng, vớt ra rửa trong nước muối đó cho sạch luôn, không rửa lại nước lạnh.
- Củ cải bào sợi dài to chừng 3 mmx 3 mm. Hành lá cắt khúc chừng 7 cm nhớ chẻ đầu hành ra. Trộn chung.
- Lấy nồi nước gia vị bắp ớt ra, đong nước mắm, mắm, muối , tỏi xay bỏ vào ngoáy đều cho tan, đập lát gừng bằng 1 lóng tay út, giã thiệt nhuyễn cho vào. Nếm nước ướp kim chi vừa hơi mặn chút và dậy mùi đặc trưng rất khó lẫn và khó diễn tả. Hài hòa giữa ngọt và mặn của vị mắm, nước mắm.
- Bỏ củ cải hành lá vào thau chế nước ướp bóp đều tới khi củ cải dịu nhểu xuống. Lấy cải bắc thảo đã ráo nước từng miếng góc tư vùi vào bổi đó, chà lên hai mặt từng lá, nhét xíu xiu bổi vào giau74 hai lá- nhớ canh đừng quá tay vì có tới 12 miếng phải nhét bổi.  Xong công đoạn này, bỏ lại hết kim chi đã chượp gia vị vào thau lần nữa đảo cho đều tay, cẩn thận klhông nát kim chi và rớt hết bổi ra ngoài- chia đều vào túi nilon , chia nước vào cho hết, bóp hết không khí ra, cột lại- để ngoài 10 tiếng sau là ăn được ( Nhớ nhét tủ lạnh ngăn thường để có thể ăn trong ba tuần.)
Kim chi chua dịu, mặn vừa, không cay nồng như kim chi Hàn ( tiết kiệm cả 400 gr ớt bột Hàn ấy) rất giòn và thơm.
Trưa nay mình chiên cơm tỏi ăn kim chi, khỏi cần đồ ăn gì hết, ba người xơi hết 500 gr kim chi đã làm...

Đọc tiếp ...

Sáng nay kiểm tra kim chi trước khi nhét tủ lạnh- ăn thử ngon cực kỳ- réo Củ sâm ra thử nếm cho ý kiến- lão đớp phát, nín thở chờ! Lão reo òa lên " Choaaaaaaa...mùi vị tuyệt hảo...cảm giác như bừng sống...!" Mình sướng run lun- công thức mới thành công! Vui quá...

Đọc tiếp ...

Thật sự người Việt đã mất gốc ba mấy năm nay bởi không có ai biết được nước mắm thật sự thì nó như thế nào. Những ngày tháng lang thang PQ ngày xưa đã giúp mình còn nhận biết nước mắm thật nó ra sao. Mình đang biểu nhỏ Linh gửi vào cho mình nước mắm cốt, đừng thèm pha chế cái gì hết. Nước mắm là phải mặn! Cái đám bát nháo "sản xuất nước mắm" giả ngày nay nhờ tiền mà quảng cáo đánh lận con đen quá đáng. Đọc càng giận! Cái lũ "Việt vô lương hữu trá" này chỉ làm hủy hoại xã hội. http://sgtt.vn/Thoi-su/166631/Bai-2-Mat-goc-ngay-tai-que-nha.html

Đọc tiếp ...

Linh tinh lang tang, còn gì vớ vẩn hơn mình hem?




Đọc tiếp ...

Muốn post ảnh linh tinh vào Mul mà chịu cứng, không tài nào post nổi...

Đọc tiếp ...