Trời âm u- lòng người cũng u ám....nghĩ ngợi thật nhiều và bế tắc càng lớn.
Người bị công an đánh chết là có thật- những kẻ ngồi bậc phụ mẫu chăn dân cứ bình chân như vại- che dấu, bao biện cho kẻ ác. Tung hỏa mù làm rối mắt dân. Tại sao 80 năm rồi vẫn cứ phải dối trá? 80 năm thu lợi không phải ít, đất nước tan hoang từ con người đến lòng tin xã hội, từ thực thể vật chất những cánh rừng bị tàn phá trọc trơ, tới núi cũng mang thương tích oằn mình, sông mang nặng mùi chết chóc, biển cũng chẳng còn phải của ta, dân biển chết hoàng đoàn lũ lượt. Tại sao không biến cải? Tại sao muốn dân tộc chết mòn trong vũng lầy tăm tối? Các ngươi ác quá. Các ngươi muốn dân tộc này phải diệt vong chăng ?
Ta đang muốn làm con đà điểu giấu đầu vào cát để tìm quên lãng- nhưng tính người vẫn còn đây trong tim ta khiến ta nổi giận ngập đầu.
Mưa đang đổ xuống như thác lũ- buồn dâng lên môi......
Còn lòng tự trọng ta không thể xin chui đầu vào đạo giáo để tìm nguồn an ủi, hay lấy đạo làm nơi ẩn trốn cho linh hồn bởi tâm ta chưa thực tin vào đạo thì chuyện xin gia nhập đạo là một sự lừa dối đạo. Ta không như những kẻ gian ác vô thần cầu xin thần linh những quyền năng bạo lực, hay như những kẻ giả vờ vào đạo để cầu lợi cho mình.
Bởi thế, ta cô đơn đến cùng cực. Ta đối diện với chính ta, đối diện với sự bất lực của ta...ta chỉ là hạt cát đang lăn lóc vệ đường....
Giấc mơ muôn thủa không bao giờ làm được- Hối tiếc trăm năm- đời ta phung phí .....
Đọc tiếp ...
Người bị công an đánh chết là có thật- những kẻ ngồi bậc phụ mẫu chăn dân cứ bình chân như vại- che dấu, bao biện cho kẻ ác. Tung hỏa mù làm rối mắt dân. Tại sao 80 năm rồi vẫn cứ phải dối trá? 80 năm thu lợi không phải ít, đất nước tan hoang từ con người đến lòng tin xã hội, từ thực thể vật chất những cánh rừng bị tàn phá trọc trơ, tới núi cũng mang thương tích oằn mình, sông mang nặng mùi chết chóc, biển cũng chẳng còn phải của ta, dân biển chết hoàng đoàn lũ lượt. Tại sao không biến cải? Tại sao muốn dân tộc chết mòn trong vũng lầy tăm tối? Các ngươi ác quá. Các ngươi muốn dân tộc này phải diệt vong chăng ?
Ta đang muốn làm con đà điểu giấu đầu vào cát để tìm quên lãng- nhưng tính người vẫn còn đây trong tim ta khiến ta nổi giận ngập đầu.
Mưa đang đổ xuống như thác lũ- buồn dâng lên môi......
Còn lòng tự trọng ta không thể xin chui đầu vào đạo giáo để tìm nguồn an ủi, hay lấy đạo làm nơi ẩn trốn cho linh hồn bởi tâm ta chưa thực tin vào đạo thì chuyện xin gia nhập đạo là một sự lừa dối đạo. Ta không như những kẻ gian ác vô thần cầu xin thần linh những quyền năng bạo lực, hay như những kẻ giả vờ vào đạo để cầu lợi cho mình.
Bởi thế, ta cô đơn đến cùng cực. Ta đối diện với chính ta, đối diện với sự bất lực của ta...ta chỉ là hạt cát đang lăn lóc vệ đường....
Giấc mơ muôn thủa không bao giờ làm được- Hối tiếc trăm năm- đời ta phung phí .....