Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009

Entry for May 25, 2009 ĐẦY TỚ ĐẬP CHỦ NHÂN HỘC MÁU MỒM!

Hôm qua chủ nhật đẹp trời, công viên trước dinh Độc lập, Hàn thuyên, Nhà thờ Đức bà trở thành một địa điểm lý tưởng cho những chủ nhân đất nước- kẻ ít tiền, không tiền, hay có tiền ra tụ tập nhâm nhi cà phê bệt, và hít thở chút khí trời từ trên cao thả xuống.
Nhìn bốn xung quanh đều không có bảng cấm tụ tập hay đậu xe ở nơi này, xe hơi sang trọng của một số chủ nhân là bà con đầy tớ với đầy tớ đậu kín cả hai con đường Hàn Thuyên cũng như Alexandrose, chả còn chỗ mà chen chân.
Trên vỉa hè công viên, cái đám chủ nhân tương lai của đất nước đang ngồi bệt trên hè công viên với vài cái xe Trung quốc đểu lại còn rách nát để gần chúng nó-Tiền cũng chỉ đủ để trả ly cà phê, chứ làm quái gì mà chúng còn được 5 ngàn nữa mà gửi xe gắn máy. Chúng vẫn vui vẻ tám chuyện trên trời dưới biển. Công nhận cái lũ chủ nhân tương lai này quá lạc quan và tin tưởng vào bọn đầy tớ của chúng.
Khoảng hơn ba giờ một tí, mấy "đồng chí" công an trật tự đô thị, đầy tớ của chủ nhân xuất hiện ngay khúc đầu Hàn thuyên nhà thờ Đức bà, rượt cả đám chủ nhân mặt tái mét, vội vàng chạy ra ôm xe máy của mình. Hình như là cái chuyện này xảy ra thường xuyên thì phải nên thấy tụi chủ nhân tương lai vừa nghe hai chữ "công an" là chúng đứng cả dậy ôm xe chạy. Một thằng cu- chủ nhân tương lai gần của đất nước- cựu sinh viên Hồng bàng chạy không kịp, bị đám đầy tớ chụp cái lưng quần, vẫy vùng thế nào mà đám đầy tớ nó xé cho một phát toạc quần lòi cả mông ra giữa thanh thiên bạch nhật. Ức quá, chú nhỏ gân cổ lên cãi : " Bắt xe thì bắt đi, tại sao xé quần tôi?" Mấy chú đầy tớ mắng cho xối xả nào là cấm tụ tập, cấm lấn chiếm lòng lề đường...bla bla bla.... Chú nhỏ hỏi :" Đâu, bảng cấm đâu?" Mấy chú đầy tớ nhìn quanh quất chả thấy đâu cả bèn bảo: " hôm trước ở đây có, hôm nay mất trộm rồi, " và vung tay chỉ đâu xa xa bên kia " bên kia gắn bảng cấm đấy thôi!" Hai bên lời qua tiếng lại, đám đầy tớ đuối lý bỏ đi.
Thằng cu con ỉ i họ đi rồi thế là ngồi một mình nhâm nhi tiếp ly cà phê. Người ta bảo "quân tử trả thù mười năm không muộn" nhưng mới có 30 phút sau, hai chú em thường phục sà xuống cạnh chú nhỏ, một tay đấm móc be sườn, hai cái chân giò mang giày công an cùng đá vào bụng chú nhỏ, chú nhỏ ôm bụng hức lên một tiếng, máu ộc ra mồm. Thuận tay một chú 'thường phục" xé nốt ống quần còn lại của chú chủ nhân nhỏ cho phơi luôn cái cặp mông gầy dơ xương nhọn như cái đầu kim và hai cái ống chân khẳng khiu như hai cái tăm của chủ nhân cho thiên hạ ngó chơi.Cậu đầy tớ trong sắc phục công an đứng ngay đó ngó lơ.
Cái đám chủ nhân ngồi quanh bức xúc nhảy vào can thiệp, không cho đánh nữa. Thì hai chú kia bảo" Bố mày đang làm việc- không có liên quan tới thằng nào" Một người chạy ra hỏi chú đầy tớ sắc phục " Sao anh là công an mà không can thiệp bảo vệ cho dân?" anh ta bảo hổng biết hai thằng kia là ai. Đám chủ nhân định a- la -xô vào quánh hai cái thằng kia thì anh đầy tớ sắc phục mới đủng đỉnh bảo rằng " Hai người ấy là hình sự đấy-họ nằm vùng" . Đám chủ nhân lao vào cãi nhau với chú đầy tớ mang sắc phục công an, hai anh "đầy tớ" hình sự bỏ đi không quên gô cổ chú nhỏ "chủ nhân" về đồn công an, cho dù máu me vẫn còn chảy và dây đầy trên áo "chủ nhân".
Chả biết số phận thằng bé chủ nhân ra sao- nhưng nghe rùm trời là tòa nhà Kum Ho cháy, cái lũ chủ nhân vô tư lự ùa nhau đi xem đã. Lúc ấy đã hơn 5 giờ chiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét