Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2009

Entry for January 25, 2009 Bộc bạch

Tình yêu vô bờ

Tôi yêu vô cùng căn nhà của tôi, nó khuất lấp sau những bóng cây bằng lăng cao ngất, mảnh vườn con cỏ, đá phơi mình...

Căn nhà vườn có được nhờ công sức cặm cụi mấy chục năm lao động miệt mài tích cóp, mười hai năm(96), bây giờ ngôi nhà mới thật sự hoàn thành. Tôi thích ngồi lang thang trên ghế đá ở ngoài vườn hít thở không khí mát lành buổi sớm, và đón từng ngọn nắng rơi rớt khi chiều tà.

Nghĩ lại lại buồn và tức cười, nhà tôi cũ ở ngay trung tâm thành phố chỉ cách chợ Sài gòn vài trăm mét, cả gia đình sống trong căn nhà tọa lạc trong khu đất hơn 3000 m2 mặt tiền đường Nguyễn Du ấy suốt mấy đời, có lẽ cả năm , sáu đời gì đó. Ông chú tôi bị ông Thiệu đuổi khỏi Sài gòn sang Pháp vì tội chứa Việt cộng, tiếp tế dược phẩm cho Việt cộng. Hai mươi năm sau, Việt cộng lại đuổi cả nhà tôi đi vì cái tội người đứng tên nhà ở nước ngoài, nên nhà thuộc nhà nước quản lý. Họ thí cho gia đình chúng tôi chút tiền di dời chưa được bằng 1% tiền của Nhật trả bồi thường cho gia đình chúng tôi. Số còn lại nó chắc chui vào đâu đó để làm giàu cho mấy tay lập dự án- bây giờ là tòa nhà Sky garden ngay 101 Nguyễn du.

Với số tiền cỏn con ấy, gia đình đành phải đi tìm đất nơi hóc bà tó, để mua đất làm nhà.

Vay mượn, dành dụm mãi tôi chỉ xây được căn nhà tạm gọi là cấp ba rưỡi, với ngói mua là ngói cũ của Eximbank thải ra. Nhà trống hoác, cả nhà ngủ đất, tằn tiện gom góp mua được vài món cùng trả bớt nợ xây nhà. Cứ thế lần hồi trong hơn mười năm nó đã thành ngôi nhà thực sự. Tôi thấy hài lòng với nó. Nó là nơi trú chân nghỉ ngơi cho tôi sau những lúc tất bật làm việc. Ai cũng kêu xây nhà hai năm mới xong là xui xẻo thế mà căn nhà tôi làm trong mười năm mới xong đấy. Xong nhà thì cũng 50 tuổi tròn.

Ấy thế nhưng sự đời không đơn giản như tôi nghĩ, có kẻ bảo rằng tôi lừa đảo để có nhà như thế này, có người bảo làm như đại gia không bằng, rồi đủ thứ chuyện thêu dệt tồi tệ. Tôi cũng chả chấp làm gì với những loại người như thế. Nhưng bảo không nghĩ gì về những lời đồn đại thì là tôi nói dối, tôi đã nghĩ và đã rất buồn, bởi họ chưa hiểu và chưa biết được đồng tiền của tôi làm ra nó thấm đẫm mồ hôi, nước mắt và cả máu của tôi nữa. Họ chưa bao giờ biết tôi làm chủ và cả làm công nhân, chui đầu tráng hóa chất hầm ngầm chứa nước thải cho khu CN của Nhật ở Hải phòng, khi chui lên khỏi hầm sau hai ba tiếng làm việc -máu mũi, mồ hôi, nước mắt cay xè vì độc khí từ hóa chất- cái mà tôi không muốn để công nhân của tôi phải chịu.

Họ không biết rằng tôi không ngủ, không ăn cả tuần lễ để lập phương án và cẩu lắp thiết bị năm bảy tấn trên độ cao mấy chục mét, với những phương tiện bán cơ giới bởi không có phương tiện chuyên dùng tại Việt nam. Đến tụi kỹ sư Hàn , Nhật , Đài loan phải há hốc mồm kinh ngạc. Đồng tiền ấy với tôi nó giá trị hơn bất cứ điều gì. Nó chứng tỏ tôi là ai và khả năng của tôi sánh ngang ngửa với ai- những người được học hành nhiều hơn tôi nhiều.

Dự án thủy điện ở Baỏ lộc –Đa My- tôi là người cung cấp toàn bộ hệ thống nước chứa cho các công trình trên đó, hàng ngàn mét khối bồn chứa nước bằng composite, đàn bà nào dám cõng trên lưng thùng hóa chất mấy chục ký, trèo núi, lội suối băng rừng ban đêm để làm cho kịp tiến độ khách yêu cầu? Bàn tay tôi, hóa chất ăn lủng lỗ chảy máu, áo quần lỗ chỗ vì cháy do acid....

Thế đấy, nó chính là niềm tự hào của tôi, và thái độ của tôi khinh bỉ những kẻ chỉ biết kiếm đồng tiền trên mồ hôi kẻ khác, nhưng lại tự cho mình thông minh hơn người, và chỉ biết lợi dụng lòng tốt của kẻ khác.

Tôi tự hào với căn nhà và mảnh vườn của tôi, kể cả những luống rau tôi trồng lấy. Tôi yêu nó, nó là kết quả của những năm tháng nhọc nhằn khốn khó. Đồng tiền ấy sạch sẽ và thơm tho chứ nó không dơ bẩn tanh tưởi như những đồng tiền tham nhũng hay ngửa tay xin xỏ từ đâu đó.

Tết năm nay, tôi cũng chuẩn bị vài thứ món ngon do chính tay tôi nấu nướng và mong bạn bè chiến hữu tới ăn chơi. Chừ đi ra ngoài để vui chơi thì tôi hết xìn rồi!

Cuối năm bộc bạch lan man vài trang giấy, chia sẻ với bạn bè suy tư của chính tôi cho cá nhân tôi.

PS: Tết này tui hem phải mua rau, rau nhà trồng ăn đủ, sạch thật, an toàn thật- không hóa chất, thuốc trừ sâu.Rau dền, cải thìa, cải ngọt, mồng tơi, rau muống, bí.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét