Tao chả biết.
Mày có yêu không?
Tao chả biết
Tại sao mày cặm cụi phục vụ?
Tao chả biết
Tại sao mày bỏ công bỏ sức chuẩn bị từng li từng tí?
Tao chả biết
Nó đi chơi với bạn bè, bỏ mày một mình, mày buồn không?
Tao chả biết
Mày lui cui chuẩn bị từng miếng cơm miếng canh cho nó, nó đi karaoke ôm mày tức không?
Tao chả biết
Nó chả nuôi nổi mày, để mày cặm cụi kiếm từng xu, mày có điên không?
Tao chả biết
Mày phải bán từng món đồ mày cất công sưu tầm,mày buồn , nó biết không?
Tao chả biết
Nó say rượu lèm bèm quanh năm suốt tháng mày chán không?
Tao chả biết
Mày lay hoay làm mọi thứ để cho vừa lòng nó, mày vui không?
Tao chả biết
Nó cứ sống với mày danh không chính ngôn không thuận mấy chục năm, mày tủi thân không?
Tao chả biết
Mày có biết nó là một thằng hèn hạ, tệ hại không?
Tao chả biết
Mày có thấy nó đối với mày chỉ như món đồ chơi không?
Tao chả biết
Tương lai mày cứ thế này , mày sẽ tới đâu?
Tao chả biết
Câu chuyện cứ lập đi lập lại và câu trả lời chả biết cứ thế là xuất hiện mãi.
Lý trí bực quá gầm lên " Mày vừa ngu vừa đần vừa dốt! Tổ mẹ mày, nói chuyện với mày chả khác gì nói chuyện với đầu gối" Trái tim lại âm thầm bảo Lý trí " tao chả biết!"
Lý trí nổi xung " Đù mẹ mày ngu!", mãi tời giờ Trái tim mới nói" Ừ đúng thế thật! Tao chả biết"
Lý trí vảnh đít ngoe ngoảy bỏ đi luôn! Trái tim rên lên "mày ơi tao chả biết"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét