Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

Tàn nhẫn- ác độc và nhân quả.

Hai vợ chồng giàu có hiếm muộn, xin nhận con nuôi là một đứa bé trai. Nhưng khi đến trại mồ côi thì bà vợ khó chịu ra mặt không nhận nuôi bé trai ấy, cho dù cậu bé cố gắng kéo sự chú ý của hai vợ chồng ấy bằng nhiều hành động. Con bé con cô đơn trong góc phòng khóc nức nở, hai vợ chồng tò mè ghé vào, con bé bỗng chạy ra ôm chặt bà vơ.
Nó được nhận nuôi bởi hai vợ chồng ấy- về nhà mới nó khóc- nó sợ hạnh phúc được thương yêu sẽ kéo dài chẳng  bao lâu. Sau vài tháng bà vợ cấn bầu, sinh ra đứa con gái. Bà ta trở thành mẹ thật sự, và tình mẫu tử chỉ tặng cho riêng đứa con gái ruột, vẫn hàng ngày, ánh mắt lạnh lẽo khó chịu của bà mẹ cứa lên trái tim non nớt của đứa con nuôi. Nó luôn cố gắng để được mẹ nuôi của nó ban cho một cử chỉ hay ánh nhìn ấm áp, nhưng vô vọng, mỗi đêm nó khóc cùng trang nhật ký.,  nức nở tủi hổ cùng tiếng cười đùa vọng qua từ phòng đứa em gái và mẹ nuôi nó.
Ông bố nhu nhược, cho dù thương đứa con gái nuôi bé bỏng , nhưng lại chẳng làm được gì. Đứa gái bé 5 tuổi, lanh chanh và quấn chị nuôi, mỗi khi chị nuôi không chơi với nó là nó dọa mách mẹ cho mẹ trừng phạt chị.
Có một ngày, con gái nuôi bị con em lèo nhèo mãi, nó dắt con em ra trạm xe lửa rất đông người và bỏ đứa em lại, nó đi một lúc, chợt nhận ra nó sai, nó quày quả chạy về ga xe lửa tìm em...em gái nó đã bị thất lạc- trong lúc đó, thằng bé bị nhận hụt đã chứng kiến cảnh hai chị em nó ở ga.
 Đứa con gái nuôi rất sợ hãi chuyện mất em, và nó nói dối rằng nó không biết. Cô em gái mất tích từ đó.
Mẹ nuôi nó càng lạnh nhạt và ghét nó ra mặt, ngày ngày đay nghiến con bé chuyện lạc mất em. Hai mươi năm nó cố gắng thành công trong công việc lấy công việc để chèn lấp đi nỗi sợ hãi, cô đơn và yếu đuối. Nó đã trở thành một MC nổi tiếng trên truyền hình.
Một ngày nó nhận được lá thư - là của mẹ ruột nó, người đàn bà ấy sắp chết ở bên Hồng kông và muốn được nhìn thấy nó lần cuối. Nó sang Hồng kông gặp mẹ trong một căn phòng tồi tàn và sau khi nói hết chuyện cần cho nó biết, mẹ nó trút hơi thở cuối cùng. Nó cô đơn cùng cực, nó say rượu lê lết ở vỉa hè, và chàng trai xuất hiện - đem nó về cho ngủ tạm qua cơn say- anh chàng tên Dong woo. Trước khi tạm biệt quay về Seoul, Dong Woo nhờ nó tìm dùm người bạn trong trại mồ côi Là Sa- wol.
Bi kịch bắt đầu tiếp diễn đau khổ hơn, cay nghiệt hơn. Nó phát hiện ra Sa- wol chính là em gái của nó bị lạc hai mươi năm trước, nó ngần ngừ, nó đấu tranh giữa tiếp tục nói dối để giấu diếm hay nói sự thật - Chồng sắp cưới của nó là một doanh nhân, lạnh lùng và khô khan luôn luôn bận việc khi nó cần tới anh ta, nhưng lại rất nhiều thời gian và tử tế với Sa-wol, cô gái mà Junse ( tên chồng sắp cưới của nó) đã từng quen biết khi đến thăm trại mồ côi.
Dong - Woo quay về Seoul sau khi nó tìm ra tung tích của Sa- Wol cho Dong woo. Nó chỉ biết chạy đến với Dong woo mỗi khi đau đớn, tủi hổ, bởi anh chàng có trái tim cực kỳ ấm áp và che chở nó...không căn vặn nó hay đay nghiến bất kỳ điều gì. Nó nói thật hết cho Dong Woo câu chuyện bí mật của nó.
Thằng bé trong trại trẻ mồ côi năm xưa đã trưởng thành và trở thành một thằng du đãng, chuyên cướp giật, lừa đảo đang ở tù. Tên nó là Eun - sob. Nó thề phải trả thù và lấy lại những gì đã mất về tay của Do- Young ( tên của nó cô con nuôi) . Nó ra tù và tiếp cận Do young, dọa dẫm, tống tiền..
Junse chồng sắp cưới của nó thì cho tiền Eun-sob để bịt miệng và căn vặn nó về chuyện cô em gái mất tích. Còn Dong- woo thì đánh cho thằng Eun-sob thừa sống thiếu chết khi chứng kiến thằng Eun-sob dọa dẫm hành hung nó trên đường trong đêm.
Nó vẫn sợ hãi chưa dám nói với mẹ nuôi về cô em gái thất lạc- cô em gái thì thúc giục nó, và cuối cùng cô em gái nghĩ ra cách trả thù nó hữu hiệu trên truyền hình bằng cách nhờ biên kịch viết ra câu truyện của 20 năm về trước và cô ta thủ được vai chính nhờ sự giúp đỡ của nhà tài phiệt tên Cha.
 Sự thật dần hé lộ, mẹ con họ nhận ra nhau sau một vài biến cố. Gia đình sum họp và bà mẹ nuôi bắt đầu trả thù Do-young mọi nơi , mọi chỗ, mỗi lúc khi bà ta có thể.
Do- young vẫy vùng trong cô đơn tuyet vọng- và cũng nhận ra trái tiim của Do-yong lại trao trọn cả cho Dong- woo. Cô em gái đắc thắng và gửi những bài báo tố cáo Do- young cho các ký giả. Do- young gượng cười và trong cơn vẫy vùng cuối cùng, Do- young đã lao xe thẳng vào vách chắn trên núi. Cô ấy tự sát nhưng thật xui rủi là không chết mà chỉ hôn mê...trong hôn mê, Do- Young thấy mẹ ruột mình nấu cơm, ép cô ăn và yêu thương cô ấy, gương mặt Do- Young trở nên rạng rỡ lấp lánh vì biết thế nào là tình mẫu tử tình thâm....
Dong- woo luôn kề bên Do- young trong những ngày ấy...bà mẹ nuôi thì hận thù con gái nuôi và tự trách" sao mình lại nhận nuôi đứa con gái tàn độc ấy..." Ông bố " Ba mươi năm qua, con Do Young đã quá đau khổ, mà nếu như không có nó thì đã không có cô con gái Jiyoung ( chính là Sawol)...nó là món quà mà Chúa đã trao cho chúng ta...nếu như ta không đem nó về nuôi thì nó đã không đau khổ đến chọn con đường chết..."
Xem hết bộ phim, mới càng thấm tới cái triết nhân quả- nếu như bố mẹ công bằng thì đã không xảy ra bi kịch- và nếu như không nói dối thì sẽ không có những nỗi đau khổ điên cuồng vì nói dối phải tiếp tục nói dối...
Nếu như có nhận con thì phải biết yêu thương, còn nếu không thì chỉ tạo ra bi kịch cho chính đời mình...Ai là kẻ tàn nhẫn nhất trong ba người phụ nữ : Bà mẹ nuôi, Do-Young- Jiyoung( Sawol)?
Ép người phải đi vào con đường chết đó là tội ác và sự ác độc lớn nhất của con người! Hay là số phận tàn nhẫn?





6 nhận xét:

  1. E ko xem phim, mới đọc túm tắt thôi ruột gan đã lẫn lỗn tùng phèo cả. Chị cứ xem rồi suy nghĩ hèn chi mà mệt. :(

    Trả lờiXóa
  2. ừa, phim là phim, chỉ bao giờ nó ghi rõ ở đầu phim là " Based on a true story" thì hãy tin, cái này toàn là hư cấu thôi mà

    Trả lờiXóa
  3. Thì cũng biết là phim thôi, nhưng xem xong dù sao cũng bị ám ảnh khá lâu. Bởi vậy em cứ chọn phim vui vui nhẹ nhàng tình cảm để xem.
    Phải cân bằng lại với cả đống tin chết chóc kinh khủng vẫn đọc trên báo mạng hàng ngày chứ Ka.

    Trả lờiXóa
  4. cHUYỆN PHIM NÀY CŨNG LÀ TƯƠNG ĐƯƠNG VỚI NHIỀU HOÀN CẢNH THẬT NGOÀI ĐỜI CHỨ HẰNG...CHỈ LÀ ĐƯA LÊN PHIM THÌ DẶM MẮM MUỐI THÊM, NHƯNG NHIỀU CHUYỆN NHƯ TRONG PHIM, CHỊ CÓ CHỨNG KIẾN Á..

    Trả lờiXóa
  5. Ối giào... mới nói dối có 20 năm mà bao nhiêu vấn đề xảy ra! Tụi tui đã sống dóc láo lọc lừa hơn nữa thế kỷ có sao đâu!

    Trả lờiXóa