Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Giọt mồ hôi...

Lúc sáng đọc bài của Hằng, mình thấy chủ đề này cũng rất thích thú nên tiện đây làm một phát lảm nhảm mồ hôi....
Năm ấy hè, mình xin mẹ đi làm tạp vụ ở cơ quan cũ của mẹ- mục đích kiếm tiền để đi ăn chè cũng như có ít đồng phụ mẹ. Con nhóc 16 biết làm việc nhà, biết trông em, biết cơm nước phục vụ cho cha mẹ, ông bà - mình nghĩ thế cũng đủ hành trang để đi làm tạp vụ.
Sáng đầu tiên đến cơ quan, ông giám đốc Gấm kiêm xưởng trưởng bắt mình đi bê hết ấm chén trà của cơ quan đi rửa sạch- tất cả cáu bẩn , vàng khè- mình đem xuống chỗ bếp , móc ít tro pha tí xà bông bột, chà trắng bóc, sạch tinh tươm , hết gần tiếng đồng hồ..mồ hôi rươm rươm vướng trên tóc mai, trên trán, vui lắm bê lên trình diện cho chú ấy, chú ấy hít hít vài cái và gầm lên : " Sao toàn mùi xà bông vầy nè!". Mình hốt hoảng bê xuống chà rửa nước lạnh lần nữa, run rẩy sao đánh vỡ mất một cái chung trà. Mặt tái đi, lên lệu bệu xin lỗi xếp, may, xếp chỉ cười! Mồ hôi sợ hãi đổ ròng ròng trên má...Hú hồn!
Chú ấy bảo, cơ quan dơ hầy, đi làm vệ sinh đi! Mình cun cút đi lau cửa sổ cửa đi đến tận chiều tối cũng chưa xong...mồ hôi đẫm lưng áo, bốc mùi chua chua...
Một tuần lễ lau chùi dọn dẹp, các phòng ốc sạch boong, sáng hẳn lên thơm tho, các cô chú ai cũng thích, mình lụi hụi lau dọn và mỗi khi có ai ngang qua, mình đều đứng lên chào tươi rói...những bàn tay ấu yếm vuốt má mình, con nhóc là mình thấy thật sung sướng và quên hết cả mệt nhọc đẫm áo bằng mồ hôi...
Tuần thứ hai xuống dọn xưởng và nhà vệ sinh công cộng của cơ quan. Công việc quả thật nặng nhọc cho sức của mình , bởi dầu nhớt, mỡ, cặn bụi thép cơ khí đóng rất dày trên nền xưởng, mình được phát đôi găng tay với cái bay, cứ thế quỳ trên nền xưởng mà cạo sạch cái lớp cáu trên sàn, lộ ra cái nền láng xi măng xám xám...mồ hôi đổ thành dòng, giọt giọt rơi xuống nền- đôi lúc mệt quá, tự dưng chảy nước mắt. Nước mắt và mồ hôi lăn trên khóe miệng, liếm nuốt vào mặn chát.
Khổ nhất là làm nhà vệ sinh, thời đó ngoài xà bông bột , chẳng có tí hóa chất tẩy rửa nào, mình rải xà bông lên, xin cô Bé thủ kho ít giấy nhám, cứ thế chà từng chút, trả lại màu sáng trắng của bàn cầu xổm bằng sứ, cũng như cái nền gạch hoa nhạt nhạt- ( Bẩn hơn nhiều so với toilet bệnh viện công bây giờ). Mồ hôi của mình lẫn cả mùi nước đái và mùi cứt. Thế nhưng mình không hề nản chí, vẫn cặm cụi làm sạch sẽ - đến nỗi ông sếp tính đì cho mình nản, mà ổng nản trước, không đì mình nữa.
Ba tuần trôi qua, chú Đức " cống" nhét cho mình mấy cây cọ, hai đôi găng tay, mấy thùng sơn dạy cho mình đi sơn cửa. Nhẹ hơn nhiều so với ba tuần đầu, và thỉnh thoảng , quẹt mồ hôi, sơn dính mấy vệt lên trán, lên má. Nhưng mồ hôi chỉ còn mùi xăng sơn thôi cũng vẫn hơi chua chua...
Các cô chú tranh thủ giờ nghỉ trưa, với cuối giờ chiều kéo mình dạy mình đứng máy phay, bào tiện cơ cơ khí- những lúc ấy, mồ hôi đâm ra nhí nhảnh, cười cợt trên trán mình...
Hết năm tuần, mình được lãnh lương lần đầu tiên 30 đồng, lớn lắm, lớn tới rịn mồ hôi trán , mồ hôi mép- nhét thật sâu trong túi quần còn dùng kim băng cài chặt...vì sợ mất. Bao nhiêu mồ hôi đã đổ xuống bất chợt chỉ còn đọng lại mỗi nụ cười....Chiều về lỏn lẻn : "Mẹ 20 đồng nè..cho con 10 đồng đi ăn chè với bọn Trung, Liệt, Phước Cung mẹ nhé!"
Mấy tháng hè cũng trôi qua trong chốc lát, mồ hôi đổ không biết bao nhiêu- nhưng đổi lại mình đã hiểu khi lao động thực sự - mồ hôi đổ ra- đồng tiền thật cao quý,...
Bài học ấy theo mình suốt cuộc đời. Kể cả tới khi mình thành công trong đời, mình cũng vẫn hãnh diện bới những giọt mồ hôi chua chua ấy- nó nuôi mình, nuôi con mình rất lương thiện- Mà mình thích nhất là mùi mồ hôi quện với mùi nhựa Polyester mà thời mình còn làm xưởng sản xuất FRP composite, thơm ghê lắm, nhưng mà quá mức thời gian tiếp xúc thì máu mũi trộn với mồ hôi đấy...
Bởi thế mình căm ghét những đứa cứ tự cho là nghề mình cao quý hơn nghề khác, và còn coi thường những giọt mồ hôi chua chua lẫn mùi cứt đái...ghét vô cùng! Biết thế đi!



25 nhận xét:

  1. Những ai không đổ mồ hôi vì công việc chỉ thấy mồ hôi là gớm, em ạ.

    Trả lờiXóa

  2. Tui thì không căm ghét. Tui chỉ coi thường những người như thế.

    Trả lờiXóa
  3. E thì ghét ai lười không "đổ mồ hôi" theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Lúc mình lười, em cũng ghét cả mình nữa.

    Trả lờiXóa
  4. Còn wynh thì ác mộng với PVC một thời gian dài, hihihi.

    Trả lờiXóa
  5. Bài viết hay quá, Cảm ơn chị đã nói hộ em nỗi lòng của thằng cu li!

    Trả lờiXóa
  6. Thích cái cách H nói về những giọt mồ hôi ghê vì nó đúng là mồ hôi ...
    Bài học về những giọt mồ hôi chân chính đa số tụi nhỏ bây giờ không được học H ạ

    Trả lờiXóa
  7. ka cũng làm cu li công trường năm 75, 76 nà, đói quá mà

    Trả lờiXóa
  8. Nhưng quan trọng là thích hay không chớ!:))))))))))))))))))))))) chơi ép UV.....

    Trả lờiXóa
  9. Bởi chị đi lên như ngày hôm nay cũng từ con culi mà em...

    Trả lờiXóa
  10. Đấy là lý do em hay chụp lén người khác khi thấy họ đổ mồ hôi Gió à, mồ hôi đẹp lắm chứ chị, biểu trưng cho sự sống- bởi còn sống còn đổ mồ hôi!

    Trả lờiXóa
  11. Ba năm đầu đại học, em làm con công nhân mang vác từ cừ tràm cho đến đá, cho đến khi làm thợ bẻ thép cũng như thợ xây, thợ cốp pha.

    Trả lờiXóa
  12. Bởi ba mẹ cưng con cho ngồi máy lạnh nên chúng nó thành gà công nghiệp hết á Gió:)))))))

    Trả lờiXóa
  13. Nhiều lúc cũng muốn con mình đổ mồ hôi lắm nhưng chưa biết làm cách nào cho tụi nó phải như thế.
    Em muốn luyện từ nhỏ từ việc ăn uống, nấu nướng, giặt giũ, quét dọn trong gia đình nhưng khi sai nó làm (4 tuổi) thì lúc nào cũng "mỏi tay quá, nhiều quá,...." thế là ngứa mắt làm luôn (vì nghĩ thôi còn nhỏ quá đợi đến ít bữa nữa "giáo dục" nhưng lại sợ ít bữa nữa thì có còn kịp ko"
    Mai mốt đi học tiểu học em muốn tự nó phải đi bộ, trung học phải tự đạp xe đạp nhưng lại lo bị bắt cóc, bị tai nạn xe cộ,....
    Cái thời buổi gì mà nguy hiểm ngoài xã hội rình rập khắp mọi nơi nên làm cha mẹ cũng không dám lơi con mình ra
    Huhuhu

    Trả lờiXóa
  14. em ngày xưa từ lớp 8 là nghỉ hè đã đi làm kiếm tiền rồi
    ko biết chị có biết cây mây ko chứ em đi róc mây cho cty của bọn trung quốc tươm hết máu tay...., phơi cá cháy hết cả người.... có thế bây giờ mới biết quý đồng tiền và chưa bao giờ là người ngồi ko, ăn bám...

    vì thế rất muốn giáo dục cho con cái mình cũng như thế.

    Trả lờiXóa
  15. Bài viết đọc một lèo rất nhiều cảm xúc , cám ơn chị đã nhắc nhở đến giọt mồ hôi chân chính.

    Trả lờiXóa
  16. Con nhóc nầy sao lúc nầy chơi toàn bạn xấu! Cứ tụ tập hết biểu tình lại ăn nhậu!

    Trả lờiXóa
  17. Trái táo hình cái mông za đời dịp này nè.

    Trả lờiXóa
  18. Là người ta dạy bả bào tiện đó, cái bả lấy miếng nhôm (hay inox ta?) bả tiện hình trái táo đem vìa cho em chơi. Chắc tay nghề còn non nên bả gọi đó trái táo thì biết trái táo, chớ nó giúng cái mông hơn. Hùi đó trên 360 em có wản cáo cái này òi.

    Trả lờiXóa
  19. Là miếng nhôm dày chú Đức cớp bỏ ra á, tao tiện kỳ cạch hai buổi trưa mà mày dám bảo cái mông mày!:))))))))))

    Trả lờiXóa
  20. Thích bài viết này của chị mình quá !

    Trả lờiXóa