Cho nỗi buồn đến sớm?
Cho thèm chút hơi ấm bờ vai
Cho ủ rũ ngồi hiên đếm giọt?
Tha thẩn một góc nhà
Lũ gối ngổn ngang chất đầy chăn chiếu
Nhưng vẫn cô đơn
Lạnh lẽo thêm đầy
Hoang vu trong cơn mưa
Tay quờ quạng tìm quên trong khói thuốc
Trà càng uống càng say
Say nỗi buồn nhân thế
Tìm quên ở nơi đâu?
Tim ta chơi vơi quá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét