Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Nhập lính- miễn lính đâu còn như ngày xưa thời phong kiến

http://luatkhaiphong.com/Van-ban-phap-luat/Nghi-dinh-so-42/2011/ND-CP-ngay-13/6/2011-ve-cong-dan-duoc-mien-goi-nhap-ngu-trong-thoi-chien-2552.html
Nhớ lại miền Bắc thời năm năm mấy đến thời 75, con cái của các  vị chức trọng đều được gọi là hạt giống đỏ. Một mớ giống đỏ gửi sang Trung quốc học tập và chiến đấu để thành tàu khựa hay thân tàu, một mớ được gửi sang Liên xô để học tập và trở thành chiến hữu của anh Nin đầu hói. Cả con trai và con gái nghe phong phanh đâu cũng dăm trăm hạt giống được trốn chiến tranh ở tàu và Lô xiên.
Đầu tiên đảng rất chi đoàn kết nội bộ, nhưng có mấy cái cây giống đỏ nó đỏ bầm, có cái nó nhờ đo đỏ, có cái nó hồng hồng dợt dợt vươn lên và về nước núp hầm nhận ngai theo cha chia đảng ra hai phe, một thân tàu, một thân Nin. Thế là cái thời xét lại đảng đánh nhau loạn xạ, hạ bệ nhau như đập ruồi giết muỗi, cái đám giống đỏ sinh sau nở muộn kia nó cũng về, nhưng chuyên viên núp hầm lãnh đạo, chuyện đạn bom chỉ có bọn dân đen ngòm ngòm như nước cống lãnh đủ, dăm ba viên ghim đầu ghim xác, vài miếng bom chẻ nát tan thây- bọn giống đỏ đã thành cây lớn, chúng lại gửi tiếp hạt của chúng sang nơi yên bình mà học tập ăn chơi. chúng lại lùa đám thanh niên đói ăn kém học thành bộ đội đánh "quân thù".
Mình còn nhớ ngày xưa, cấm tiệt không được kết hôn với ngoại quốc, con anh duẩn, anh chinh muốn lấy Nga xô tóc vàng mũi lõ, thế là lệnh cấm kết hôn ngoại tộc được xóa bỏ ngay tắp lự.
Cái đảng này khôn thật, tinh trùng với trứng cao giá nên có giống nào ra cũng được bảo vệ kỹ càng. Nghe đâu đó bọn tàu dấy quân thế là vội vàng quăng ngay nghị định =Nghi-dinh-so-42/2011/ND-CP-ngay-13/6/2011-ve-cong-dan-duoc-mien-goi-nhap-ngu-trong-thoi-chien-= coi như đánh pháo chặn xe cho đám dân đen thủi hết đường ngọ ngoạy.
Lại nói về những năm trước bảy nhăm.
Với lời kêu gọi thống thiết...cả nước ra quân toàn dân cầm súng. Nam phụ lão ấu chi cũng lên đường. Đã đành người Mỹ "áp đặt và thi hành chế độ thực dân mới" nhưng việc thoát khỏi người Mỹ chỉ là cái cớ, nguyên là xây ngai cho vua chư hầu nhằm củng cố ngai hoàng đế đỏ. Thay đổi cán cân "Đông _Tây". Thanh niên hưởng ứng lời kêu gọi và lên đường. Có những lớp đại học Y khoa, Tổng hợp lên đường hết và như ta đã thấy có một Nguyễn Văn Thạc, "sống mãi ở tuổi hai mươi", có một Đặng Thùy Trâm...
Cùng lứa với anh Thạc chị Trâm biết bao mà kể. Cái đập bàn diễn kịch, "sẵn sàng hy sinh cả chục triệu dân" để giành độc lập thống nhất mà ghê gớm làm sao. Để trả ơn những người ngã xuống, những "đảng sử thi gia" tầm ông Hữu bèn ca ngợi rất chi hay ho. Chẳng qua là để thiên hạ quên đi con các vị đang bơ sữa nước ngoài.

(Cái này của Ku la nó thích hợp ở đây- tui copy edited lại vào đây luôn!)


Tớ thách các cậu 1 ăn 1000 rằng các loại thằng như thằng Vietdart- thùy linh về đăng lính đấy! Tiền như rừng vàng như cát sa mạc cần đéo chi- cho hạt giống "đỏ" bầm ăn chơi nhảy múa bên Mỹ hòng có biến cuốn cờ chạy trước. Cá đấy 1-1000.
Tiên sư cái lũ chỉ biết núp hầm cầu , chúng mày ngon đối mặt tụi tàu đi , tụi bay dám đối mặt thì dân đen tụi tao sẵn sàng xả thân bảo vệ đất nước. Mẹ kiếp chưa ra luật tuyển quân vội ra luật bảo vệ với miễn trừ. Thối đéo chịu nổi!

....
Cái lày cũng của thèng Ku...nó cồng măng hum goa bên note.
Đang mệt lắm, liếc qua lốc chị Bự nói về đăng lính đăng liếc gì đó. Rồi liếc qua cái vụ "miễn lính" của mấy ổng mới đưa ra gần đây, bỗng thoáng một chút cười nụ.
Nhớ ngày xưa chút. Chả là được nghe kể thôi, chứ lứa mình biết đâu. Cỡ lứa anh Cả mình đổ về trước ấy.
Trong cuộc chiến với người Pháp. Với tinh thần "quấc tế vô sản", các cụ "bê xê tê" quyết định đưa một số hột giống (đỏ) sang Sô Liên đại quấc ươm. Thì cũng con các bác cả, con dân đố tìm ra ai? Mớ hột giống đó, nảy mầm và đơm hoa kết trái ra sao? Thực tế như nào? Có ai "nên tấm nên món" không? Xin thưa, có nhà báo khảng khái nói rằng:"Hạt giống đỏ đã nảy mầm đen".
Nhà báo này nhận định, may chi trong mớ đó, có được cô Trịnh Tô Hợp con gái cụ Trịnh Đình Cửu là còn nảy, còn đâu ...như cỡ bà Muội con ông Duẩn, bà Nga con ông Khu Chinh....đến như bà Minh con ông Giáp cũng chỉ là giáo viên làng nhàng.
Sau một lứa, cái lứa mà hiện nay đang "nắm" ghê nắm ngôi ấy( lẽ ra). Mấy cha họ trường Trỗi đâu rồi, ngon thì ló mặt ra coi? Thật sự, chả được mấy món. Nhờ con các lão ấy mà tránh được bom đạn, ăn ngon mặc ấm hơn được học hành chỗ ngon...chỗ tốt. Quay lại, dân gánh bom gánh gạo rồi làm bệ kê ngai cho phụ huynh nhà họ rồi đến lứa họ...
Đám học trường Trỗi, có ông Võ Thúc Minh con trai ông Võ Thúc Đồng, bí thư Nghệ An gần như trở thành tội phạm. Rồi con tướng này tá nọ, phần lớn trở thành ở con buôn cái thuở cả nước thiếu ăn toàn dân mặc rét. Gom vàng và đô la Mỹ từ lúc dân thấy đồng năm xu to như cái vành xe đạp.
Con ông Anh đại tướng, con ông Thanh cũng đại tướng...như ông Mạnh Hà mà đặc biệt nhà anh Vịnh trung tướng (không dừng lại) là một ví dụ điển hình. Tất nhiên, cũng nên loại trừ con cái một vài vị cũng nên thợ nên thầy.
Hồi học Mễ Trì, dân chuyên toán tổng hợp rất ít thấy con ông lớn. Nói thẳng, con ông lớn học dốt bỏ mịe.(Nói chung) Nhưng về Thanh Xuân, con ông lớn đông như ông lớn. Chẳng qua là chuẩn bị biến sang Tây theo đường "gửi gắm". Chứ thi mà đỗ thì nói làm éo?
Đó, đăng lính thì sao?
Mệt, tạm dừng tẹo...viết tiếp sau.

5 nhận xét:

  1. Lại nói về những năm trước bảy nhăm.
    Với lời kêu gọi thống thiết...cả nước ra quân toàn dân cầm súng. Nam phụ lão ấu chi cũng lên đường. Đã đành người Mỹ "áp đặt và thi hành chế độ thực dân mới" nhưng việc thoát khỏi người Mỹ chỉ là cái cớ, nguyên là xây ngai cho vua chư hầu nhằm củng cố ngai hoàng đế đỏ. Thay đổi cán cân "Đông _Tây". Thanh niên hưởng ứng lời kêu gọi và lên đường. Có những lớp đại học Y khoa, Tổng hợp lên đường hết và như ta đã thấy có một Nguyễn Văn Thạc, "sống mãi ở tuổi hai mươi", có một Đặng Thùy Trâm...
    Cùng lứa với anh Thạc chị Trâm biết bao mà kể. Cái đập bàn diễn kịch, "sẵn sàng hy sinh cả chục triệu dân" để giành độc lập thống nhất mà ghê gớm làm sao. Để trả ơn những người ngã xuống, những "đảng sử thi gia" tầm ông Hữu bèn ca ngợi rất chi hay ho. Chẳng qua là để thiên hạ quên đi con các vị đang bơ sữa nước ngoài.

    Trả lờiXóa
  2. Chả thèm tin ông to bà lớn nào nửa, ngu mấy thì ngu cũng chỉ ngu một thời thôi chứ ...đâu ai ngu lâu mà tin mấy chả ...

    Trả lờiXóa
  3. Có ai nhớ cái bài thơ :
    Em là ai cô gái hay nàng tiên
    Em có tuổi hay không có tuổi....
    Bài thơ của ai? Viết về ai? Tâng bốc một người đã ngã xuống để quên đi con gái duẩn đang vi vu trời Nga, tí tớn với mấy thằng Ivan ngố không ta?

    Trả lờiXóa
  4. đời nó thế chị !!! best in VNem !!!!

    Trả lờiXóa