Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2011

Bắt đầu cũng chỉ thế thôi...mà.

Ku La: Hiện nay, nhà em bị "cưỡng chiếm". Ngứa ngáy táy máy không chịu được.Em gửi nhờ bà Dzú Bự "đứa con" mới đẻ. Bự chăm sóc giùm em,, ai thương cho gì, Bự cứ cho "con em" ăn nhá. Những mong "nó" trưởng thành theo năm tháng. Cảm ơn Dzú Bự và bà coan. Hôm nào, em hoàn tất vụ "kiện cáo" đòi nhà...em lại "sòn sòn" hai hôm một  đứa...
...

Mình đọc, nghe và học biết rằng mưu toan lấy ghế của nhà Lý là Trần Thủ Độ. Và việc nhẹ nhàng như trở bàn tay. Hậu thế và mãi tận bây giờ không xét nổi một cách rõ ràng công tội của nhà chính trị họ Trần này. Chắc chắn! Nếu rõ ràng rồi thì chả ai nhắc đi nhắc  lại mãi đến tầm "hội thảo khoa học cấp quốc gia". Nhưng, dù công hay tội, nhà Trần gây dựng nhờ tay ông, và cơ nghiệp nhà Trần như nào, con dân nước Nam một thời "hưởng lộc" và người Tàu mấy lượt lấm đầu trắng bụng. Chuyện nhà Trần chưa phải chuyện...Mà là chuyện "nạn nhân" của nhà Trần ấy. Cũng theo sách, người nhà Lý phải bỏ quê hương bổn quán chạy "nạn" nhà Trần. Có mấy "đinh" theo hướng biển Đông Bắc mà lượn...

Rồi gần đây, có mấy bác bên xứ Kim Chi về, nói rằng họ là hậu duệ nhà Lý. "Hòa chung không khí vui tươi phấn khởi..." mình  cũng vui và mừng. Vậy là còn hoàng thân quốc thích của nhà Lý chứ ít à?

Điều đáng nói và bàn chút. Họ còn chút gì là "An Nam miz"? Họ ra đi, dẫu là loạn lạc với gia đình dòng tộc họ...nhưng họ thuộc hàng vương tôn công tử. Ý thức được bản thân họ lắm chứ!

Thử xem người Hán ( người Hoa) có mặt ở đâu, bao lâu và họ giữ được cái gì dẫu không phải đất họ?

Tư tưởng bành trướng, đồng hóa các dân tộc khác của người Tàu không  bàn cãi nhiều. Mọi mưu mô, hành vi của họ đều lộ rõ vậy. Rõ ràng, câu đầu tiên nhận xét là phải nể phục chứ không thể có câu khác. Việc "bài" họ là không tưởng. Chỉ còn cách là tránh hiệu quả mà thôi.

Quay lại chuyện bác Độ thái sư. Bác ấy muốn duy trì nhà Trần, bác ấy đã lựa chọn. Và sự lựa chọn của bác ấy là một sai lầm, xét về nhiều mặt chứ không riêng gì đến chuyện "hôn nhân cận huyết".

Bác gì hậu duệ nhà Lý, phải chăng vì "hận Thăng Long" mà  bác ấy vứt hết, nay chỉ Kim Chi chay?

Các bác ấy chưa bằng một nhà thơ nửa Tàu nửa ta gần đây. Ông Hà Triệu Anh!

Chính tả tiếng Việt  có cho phép bác ấy khai sinh là Dzếnh hay không nhỉ? Mình đã từn hóng hớt với cụ Nguyễn Tài Cẩn về cái tên cực kỳ độc đáo này. Trộm vong linh cụ Cẩn, cụ ấy lắc đầu thè lưỡi!Cũng chỉ ngần ấy thôi, cũng đủ lắm rồi. Ông Hà Triệu Anh có một hành vi làm chúng ta nên suy nghĩ.( Ông ấy vẫn không thể xóa một nửa máu Việt trong người ông ấy, như ông ấy nói:"Ta biết mình là hoa Xuân đất Việt" đó thôi!)

Người Việt "can qua". Người Chăm ở dải đất miền Trung duyên hải như nào? Chỉ là câu hỏi thật, không có ý thóc mách đến "mưu mô chính trị" gì hết!

Sẽ có người hỏi, "sao ông( mày) nghĩ chi mà xa? Không, chỉ là thắc mắc và có chút so sánh.

Lao xao xa gần chi rồi cũng nói thẳng cho đỡ tốn thời gian.Biết Tàu nó vậy, sao còn "dan díu" làm chi?

Câu hỏi đó, sẽ có người bảo là "ngây thơ chính trị, ấu trĩ văn hóa". Vâng, thì đã hẳn!

Cái sự dan díu này, không nhằm mục đích là để "vỗ yên dân chúng".( Cụm từ rất quen trong các tiểu thuyết lịch sử Tàu, mô tả hành vi của người chiến thắng sau một cuộc chiến)

(còn nữa- đoạn sau thắc mắc về NHẬN THỨC CHUNG GIỮA HAI NHÀ NƯỚC)


2 nhận xét:

  1. Dĩ nhiên rồi.
    Nhằm mục ...nhọt thôi .

    Trả lờiXóa
  2. Oạch! Busy chút mà thèng Ku nó đẻ hai entries một note...kinh nhở! Mịa, con ni đẻ dễ, con kia đẻ khó...hặc hặc....há há, nó quánh chị Bự nó bõ mịa!

    Trả lờiXóa