Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2009

Trả lại tôi đi ngày xưa yêu dấu!

Tình yêu con gái

Mười bảy tuổi, cái tuổi con gái đang thì , nghịch ngợm xen lẫn chút tính cách quyến rũ người khác phái, bụi đời, ngang ngạnh xen chút õng ẹo của con gái mới lớn, nó trở thành một trong những tâm điểm mà nhiều chàng trai ngấp nghé theo đuôi. Nó cũng xinh xinh với mái tóc dài che lưng thẳng tắp, cặp mắt nâu buồn trong veo nhìn vào thấy ngơ ngác nai nai, đôi môi nó nhỏ xinh mòng mọng hồng tươi, kéo bù lại cho cái lỗ mũi tẹt của nó. Lắm thằng con trai lớp lớn rủ nhau kéo ra lớp nó để chỉ trỏ xem mặt.

Nó thì tưng tửng thỉnh thoảng ném cho lũ con trai đang ngắm nó một cái nhìn thơ ngây nhưng ma mị, có Trời biết trong đầu nó nghĩ gì. Nó vẫn chơi tạt lon, đá bóng cùng bạn bè cùng năm thứ nhất của nó. Nó thích trốn học đi đá banh với đám bạn lộc ngộc của nó hồi phổ thông, rồi đi ăn chè, ăn bò bía.

Hôm ấy nó với cái Thúy bạn nó đi mượn sách theo lớp, nó tung tăng nhảy chân sáo và huýt gió, mắt mũi để ở đâu, nó đâm sầm vào một cái người to cao khiến đống sách của người ấy rơi tung tóe. Nó lom khom cúi nhặt sách trả người ta thì nghe cái Thúy kéo tay bảo “Ui anh ấy đẹp trai sáng sủa quá!” Nó ngẩng lên văng ngay vào mặt người ấy “ Nhỏ bạn em bảo anh sáng sủa, vậy tối có sủa không?” Anh chàng phì cười dòm nó trân trân, nó cũng chả kịp nói lời xin lỗi, quả thật anh chàng quá đẹp trai và cao to, nó trân mắt dòm chả biết sao, mặt nó nóng bừng khi nhìn thấy ánh mắt người ấy, cả hai đứa cùng im. Cái Thúy lo tém gọn đống sách trả, nó quay ngoắt đi, vừa chạy vừa nghe tim đập lùng bùng.

Buổi trưa nó co cẳng đạp xe về nhà, nó thấy anh ấy với một anh nữa đi theo cách nó chục mét. Nó run bần bật chạy vội vào nhà đóng cửa cái rầm, nấp sau cánh cửa lén nhìn ra, anh ấy thật đẹp trai nó nghĩ thầm “cứ như  Allen Delone của Pháp” Hai anh chàng đứng ngó vào nhà, đun đẩy nhau chắc vào gọi nó, rồi hai anh quay xe đạp đi mất. Nó vừa thở phào, vừa tiêng tiếc. Thở phào vì mẹ nó chưa về tới, bà ấy mà bắt gặp là nó ăn chửi ngay, vừa tiếc vì chưa biết anh ấy tên gì học lớp nào. Lúc này vừa đúng một tháng nó nhập học ở trường đại học.

Hai hôm sau, cái Thúy giúi vào tay nó mảnh giấy nhỏ, nó bảo anh ấy gửi bồ đấy. Nét chữ rắn rỏi, ngang tàng tự giới thiệu và xin được quen nó. Nó im lặng… mẹ bảo nó đàn ông đẹp không bao giờ tử tế. Nó không trả lời.

Hơn một tuần sau, mẹ đi vắng, nó mở cái máy hát đĩa của ba nó ngồi nghe nhạc, anh ấy lù lù xuất hiện gọi tên nó, mặt nó hết đỏ rồi tái, tái rồi đỏ vì mừng, vì sợ… Nó như bị ma ám, nó trở thành một thiếu nữ cực kỳ e lệ, nhút nhát, lí nhí mời anh ấy vào uống nước. Cả hai ngồi đực ra nghe nhạc, chả nói được chữ nào, nó cúi gằm xuống nhìn hai bàn tay vò vào nhau bối rối- nó chả phải là nó. Bản nhạc “ Mother of mine” vang lên, anh ấy đứng dậy đưa tay mời nó nhảy, nó làm sao biết nhảy, từ đó giờ chỉ biết đá banh, đánh trận giả. Anh ta không chịu thua, cứ nắm lấy tay nó và thì thầm “ Anh dìu em nhảy được mà” , tay nó túa mồ hôi, nằm gọn lỏn trong tay anh ấy, bàn tay anh ấy đặt ngang eo nó làm nó giật bắn cả người, run bần bật. Anh  “bảo đừng sợ cô bé”. Thế nhưng nó chưa bao giờ được như thế, vừa sợ vừa sung sướng. Nó chắc chắn là yêu anh chàng mất rồi!

Bản nhạc dứt từ lúc nào, nhưng anh  vẫn ôm ngang lưng nó nhìn đắm đuối. Nó như chết chìm trong đôi mắt anh ấy. Lần đâu tiên nó được ôm gọn lỏn trong đôi tay của con trai với hoàn cảnh như nó đang gặp. Chứ hồi trước đá banh, đánh nhau chả ôm đánh xà quần với tụi con trai sao, nhưng chưa bao giờ nó bị con trai ôm khi bản thân nó run rẩy như thế. Mà cái lũ con trai hồi đó có bao giờ coi nó là con gái đâu, nên làm gì mà có cảm xúc thế này.

Nó toi chắc! Nó nghĩ bụng! Hai tay nó buông thõng, và anh xiết chặt nó trong vòng tay vững chãi. Chả biết sao, môi anh ấy đã miết chặt môi nó, tim nó đập như sắp nổ tung, nó chao đảo, ứa nước mắt chảy dài khi nó nghe thấy ba chữ của anh. tất cả như ngừng quay, đôi môi anh nóng bỏng, xiết môi nó bỏng rát, nó thích, nó cảm thấy như trái đất bùng nổ. Nụ hôn kéo dài khiến nó ngợp thở, rồi nó vòng tay ôm choàng lấy cổ anh chàng tha thiết.

Chiều về mẹ nó sai đi mua hành, nó thấy cổ chân nó mỏi đờ ra, hóa ra lúc ấy nó phải kiễng chân mãi mới thế chứ. Anh chàng cao có mét tám mấy hà!

Tình yêu làm nó như bay trên mây, nó ít bỏ học đi đá banh, hay đến trường đúng giờ vì anh ấy ngày nào cũng đón nó cho dù nhà anh cách nhà nó hơn chục cây, cách trường hai cây!

Hai đứa yêu nhau được hơn một tháng, anh ấy dắt nó về giới thiệu với mẹ và chị. Mẹ anh ấy thích nó lắm, vì nó giỏi nấu ăn, lại nhanh nhẹn nữa.

Mỗi buổi trưa nghỉ giữa buổi, hai đứa đạp xe về nhà anh, mẹ anh cho hai đứa đĩa quýt bóc sẵn ngọt lịm, rồi bỏ lên gác. Hai đứa ngồi ghế xa lông đút cho nhau ăn từng múi quýt mọng nước, có khi hai đứa cùng cắn múi quýt và hôn nhau đến ngạt thở hết hơi.

Được hai tháng, mẹ anh ấy ngỏ ý thăm nhà nó, nó lắc nguầy nguậy, nó bảo “mẹ con khó lắm bác ơi”.

Nó và anh ấy là cặp đẹp đôi nhất trong trường. Ai cũng xuýt xoa nhìn ngắm hai đứa.

Cứ tưởng đời như mơ hoa……………

( Còn tiếp)

 

 

 

 

1 nhận xét:

  1. Hôm qua đang còm thì té mạng! Ghét ghê...NG muốn nói vầy nè :
    Người ta hay bảo "Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ"Chắc hẳn cái cuộc tình kể trên đây dang dỡ mất rồi nên entry mới đẹp, mới dễ thương vậy. Viết típ cho Ngheo đọc nghen bậu cưng

    Trả lờiXóa