Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2008

Entry for February 24, 2008 Quy hoạch!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chuyện như cơm bữa!

Tranh thủ khách hàng hỏi về chiều cao của công trình xây dựng, tôi có điện thoại cho văn phòng của Sở QHKT, câu trả lời không thoả mãn câu hỏi, đành phải hỏi tay làm dịch vụ xin phép xây nhà, công trình…. Câu trả lời thật ớn lạnh tóc tai : “ Xây bình bình thì chỉ cỡ 5-7 tầng đổ xuống còn muốn xin cao thêm hơn khu trung tâm thành phố với diện tích xây dựng khoảng 1000 m2 thì cứ mỗi tầng lên thêm trả phí cho bên đó 110.000 USD là ok, muốn thêm bao tầng thì cứ nhân lên thế mà làm. Còn nếu ra ngoài ngoại ô thì muốn trên 17- tầng thì một tầng nhân lên với 100.000 USD làÔ KÊ ngay thôi.

Thế thì cao ốc Pacific lấn sâu 6 tầng ngầm thì tiền đi đêm thử tính coi là bao nhiêu. Và cái cách giải quyết ầu ơ dí dầu cũng là phải thôi.Tay chủ dám khai xin phép xây dựng chung chi bao nhiêu nào? Ăn thì ai ăn? Há miệng mắc quai hết lượt. Tôi đố các vị đi xin phép quy hoạch mà không chung chi đấy, nếu không chung chi, thì tỉ lệ xây dựng lẫn cao tầng cứ ngồi đấy mà chờ, chờ cho dài cổ cỡ một năm rồi cho một cái văn bản xây dựng còn tin hin cái công trình. Ai kiếm tiền ngon nhất? NGỒI LÀM QUY HOẠCH!!!!! Chỉ cần nhát bút vẽ quẹo đi một tí, giá trị miếng đất từ trên trời sẽ phang xuống địa ngục. Một nhát bút thẳng thớm thì lấy đâu ra tiền tỷ đút túi xài chơi. Một nhát bút ưỡn một cái là từ bị quy hoạch thành không quy hoạch, chung chi cỡ nhiêu?

Lấy những chuyện thường ngày này đem ra mà ngẫm, thấy khốn nạn thay cho tương lai đất nước, mất hết cả rồi những kiến trúc sư tài ba có cái nhìn thông suốt cho sự phát triển hài hoà đất nước mấy chục năm, và con cháu của chúng ta, kể cả chúng ta đã-đang và sẽ là những nạn nhân của những ngòi bút máu. Ngẫm thấy phiền muộn mà nói chả ai nghe, mà cũng chả ai quan tâm đến nhìn đất đai xé rách dọc ngang nát bấy nhầy chỉ bởi cái túi tham không đáy.Mấy người tôi quen làm quy hoạch có ai mà không có nhà cửa nguy nga, lộng lẫy, còn có cả cao ốc văn phòng cho thuê giữ trung tâm thành phố nữa kìa.

Hôm qua, một cuộc trao đổi nội dung xin chấp thuận quy hoạch bên trong miếng đất xây nhà máy cỡ 1hecta tại Nhơn trạch giá chỉ có 120 triệu! Tất cả qua một trung gian, giống như Cảnh sát giao thông lấy tiền mãi lộ thông qua cò vậy.

Nỗi buồn cứ chất chứa trong lòng tôi như một khối u ác tính, trằn trọc, băn khoăn, tức giận, đau đớn. Biết vậy khi xưa khi nhận lệnh phân công về Viện quy hoạch tôi đừng từ chối, biết đâu còn sót lại thêm một người dám nói thẳng nói thật! Nhưng cũng chưa chắc tôi đã sống sót tại nơi đó khi không chịu khuất phục vòng quay của cỗ máy ăn tiền.

Thế đấy, đành phải thốt lên “ ĐỜI LÀ THẾ TA KHÔNG CÓ QUYỀN LÊN ÁN NÓ” và tự ôm lấy khối u hoài cho đến khi xuống mồ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét