Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Những chuyện lảm nhảm một cách cay đắng!

 Ba năm bị phong tỏa mọi nẻo- mình biến thành một con giẻ rách, nghèo hơn con mèo...hai năm tiếp theo thì mất khách hết vì ba năm im hơi lặng tiếng, bất kỳ ai đến tìm mình đều phải ghi lại chứng minh, tên, địa chỉ, kể cả nước ngoài thì bắt đưa hộ chiếu.Mấy con bé quen bên ngân hàng thì nhìn mình cười cười " chị làm ăn mà chửi thế họ lên chúng em kiểm hết sổ của chị á..." còn đồng đéo nào đâu- mình nghĩ bụng, kiệt lõ đít rồi...

Bạn bè, khách quen đều bảo " Ở xứ này đang làm ăn mà mi chửi thế khác nào mi tự chặt chân tay mi...mi ngu quá..." Gãi đầu gãi tai ..." Ờ...ngu thiệt!" ...

Vốn dĩ tính ngậm tăm, nhưng ngậm quá lâu từ năm 88 lận nó chất chứa trong người khiến mình sinh ra cái chứng nóng như lửa- thích đánh lộn!

Đến ngày nhìn cảnh màn trời chiếu đất của dân đi khiếu kiện, quả bom trong mình nó nổ vung vãi. Đéo nín nữa. Và bắt đầu lảm nhảm.

Đất! Chỉ là một chữ ngắn gọn, nhưng nó bao hàm cả một họ đời người, nguồn sống và tinh thần của bao nhiêu thế hệ gắn liền với Đất. Chả thế người ta mới nói đến từ "Đất - Nước" một cách trân trọng và đầy yêu thương cho dù người ở nơi bến bờ xa tắp.

Bọn Tàu la liếm xâm chiếm Đất Việt, làm con dân ai sẽ ngồi yên?

Nhưng nông dân Việt bị chính ngay nhà cầm quyền Việt cướp đất thì họ sẽ như thế nào? Sống làm sao khi họ chỉ biết làm nông dân trên mảnh đất của họ? Tiền đền bù ư? Mua đất trên rừng để ở?

Máu tham, tham đến vô độ của một nhóm thiểu số đã giết chính dân mình. Chuyện của Vươn vừa xảy ra còn chưa nguội hẳn, Văn giang đã bị tiếp tục, và rút kinh nghiệm của Vươn, chính sách ba kèm một đã được thực thi rất chặt chẽ- 1000 người dân trong đó có bao nhiêu trẻ con mà bị bao vây bởi 3000 thằng cảnh sát? Ba ngàn cặp bố mẹ của của chúng có thấy xấu hổ nhục nhã khi chính người Việt giết người Việt thế không? Lương tâm ư? Xa xỉ quá, sói tha hết rồi!

Cướp đi,!!!!!!!!! dân không còn thì ai sẽ nuôi chính quyền? Làm chính quyền mà không biết làm để yên dân , cướp đất cướp đai gây bao thù hận...rêu rao làm sao dân tin dân bàn? Chẳng có ai tin cả, cho dù kê họng súng bắt tin cũng chả ai tin.

Trên báo chí tràn mặt một lũ đĩ ranh cái đực, rảnh lồn giơ buồi trên mặt báo- ca ngợi siêu sao, siêu giàu, siêu sướng để ru ngủ thanh niên chìm trong trụy lạc tới tận kẽ tóc- tế bào... Có Mấy thanh niên quan tâm tới nền tảng an ninh xã hôi?

Xót, xót lắm..hỏi tại sao chỉ vì cái nhìn đểu mà đã đâm thiên hạ...Quá rõ, rõ như ban ngày..thằng nào tham sống, tham giàu cố mà quẫy đạp lên đầu kẻ khác bất chấp tất cả. Ai chỉ muốn sống yên thì thôi kệ cúi đầu bịt mắt sống ..tời đâu...mặc kệ..nhiều lắm, bởi thế anh hùng đéo có ai mô!

Nản cực, cực nản, thối khắm- vẫn phải ngửi- cốt yếu để còn tồn tại...Cay đắng lắm thì thôi đành lấy tay móc đít ngửi xem ...đỡ khắm hơn nhiều...

11 nhận xét:

  1. cay đắng quá nên quất 1 phát lên 3 entry luôn hả chị
    :)

    Trả lờiXóa
  2. Viết hay mà đau lắm Tồ ơi.... thời mạt vận rồi...

    Trả lờiXóa
  3. Chiều giờ không vào được, post bằng leo rào thì nó phang chị ba nhát...

    Trả lờiXóa
  4. Rồi Ka xem encorpark chúng nó sẽ có con nít nắm CTHĐQT cho ka coi...

    Trả lờiXóa
  5. Cắt khúc nào cũng không được!
    Ký tên đóng dấu
    Hồ lan Hương.

    Trả lờiXóa
  6. Giá như có 10 triệu trái tim hiểu và lên tiếng....

    Trả lờiXóa
  7. Chúng nó hành dân chưa tới chết chúng nó chưa yên đâu !... :(((

    Trả lờiXóa
  8. hôm qua đúng là bị trục trặc. em còm xong nó đá đít em ra và chẳng vào được nữa.

    Trả lờiXóa
  9. hiện thực mãi là hiện thức..thanh niên - sinh viên học sinh và trí thức....họ biết chứ nhưng đàng bất lực với thời cuộc,,chẳng lẽ bây giờ làm thuey62n nhân vượt biên xin ( tỵ nạn chính tri6) ,đau khổ nhưng đành chịu

    Trả lờiXóa