Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

Entry for February 25, 2009 Rối rắm suy nghĩ.


Yêu Tổ quốc!

Tình yêu này không phải hô hào khẩu hiệu, phải gào rống lên tuyên truyền inh ỏi mới là yêu Tổ quốc.

Từ khi sinh ra đã yêu bầu vú mẹ, mẹ là ai- mẹ là dân tộc Việt. Từ khi sinh ra đã yêu chiếc nôi đong đưa giấc ngủ, chiếc nôi đặt trên miếng đất tổ tiên.

Lớn lên chơi với bạn bè, ngồi bắn bi, đánh đáo , đánh khăng…những trò chơi truyền lại tự đời cha ông xa xưa thăm thẳm- tiền nhân- dân Việt. Bạn có yêu không? những trò chơi con trẻ truyền đời- đó chính là tình yêu Tổ quốc.

Đi học, bạn bè thầy cô, vòng tay chào lễ phép, phong tục truyền từ tổ tiên xưa đến nay- đó cũng chính là tình yêu mà ta mơ hồ nhận thấy trong huyết quản.

Từng cành cây, bờ giậu, chú bướm vàng thơ thẩn bay chơi- bạn có yêu không? Nó là yêu đấy. Bạn đi xa có nhớ không? Nỗi nhớ chính là yêu đấy.

Những buổi chiều véo von “ Chuồn chuồn bay thấp thì mưa, bay cao thì nắng , bay vừa thì râm” bắt chú chuồn chuồn ngô xé bớt cánh để nó cắn rốn cho biết bơi, bắt chuồn chuồn ớt để trên tay ngắm nghía- nó cũng là tình yêu mà chắc gì lớn lên khi xa quê hương bạn còn thấy. Những hoài niệm ấu thơ cũng chính là tình yêu Tổ quốc.

Tình yêu ấy ngấm vào trong tế bào từng con dân Việt. Và ai đó đã huỷ diệt đi tình yêu tự nhiên ấy bằng những lý thuyết ngoại lai, tôn sùng cá nhân, ích kỷ, nhồi nhét vào đầu những trẻ thơ yêu những điều không đáng có - đó chính là kẻ tội đồ của dân tộc Việt.

Những ý nghĩ ích kỷ, ngoại lai, sính ngoại đã được nhồi nhét làm hư hỏng mấy thế hệ, để lại một hệ quả không lường, đó chính là tình yêu Tổ quốc bị bào mòn, xói lở trong mỗi trái tim ta. Nó thể hiện bằng những sự tàn nhẫn ác độc: giết người diệt khẩu, tham nhũng lan tràn,mua quan bán chức, bán buôn công lý, vì đồng tiền sẵn sàng vứt đi đạo đức làm người, bỏ độc thực phẩm, gian trá hàng hoá, lừa dối lẫn nhau miễn là thủ túi lợi mình.

Bao trăn trở, bao xót xa, bao kiến nghị bị đánh cho tơi tả, và bị cho đó là tội phạm, một cái tội “lợi dụng tự do….” mà trên thế giới chả có ai biết đến.

Tình yêu Tổ quốc đang bị huỷ diệt. Giới trẻ, giới giàu miệt mài cụng ly bên chai rượu ngoại đắt tiền, bàn chuyện buôn quyền lấy đất, xe nọ nhà kia. Có ráng hỏi chuyện nước nhà, họ chỉ ngắn gọn “ chả phải chuyện mình”

Nếu như có gì xảy ra, thì tài sản quốc gia sẽ bị mang đi theo ai đó. Người chịu thiệt thòi vẫn là nhân dân.

Hôm nay sao tự nhiên mình lại trở nên dở hơi và nghĩ ngợi lộn xộn thế này.Cái gì đó cứ thúc mình phải viết ra những suy nghĩ ngổn ngang không sắp đặt, không trình tự, cái nọ xọ vào cái kia.

Xin lỗi các bạn, mình chịu- không tài nào sắp xếp ý tứ mà viết cho nghiêm chỉnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét