Thứ Năm, 2 tháng 7, 2009

xong 29 cái entry từ yahoo tag Tản mạn

Entry for January 13, 2008 Nhật ký cuối năm.

Sắp tết….

Cảm giác lo lắng - các loại chi phí sẽ đổ ngập ngụa trên đầu. Trong đầu mình bây giờ chỉ có nghĩ đến làm sao kiếm tiền, phải làm sao có tiền trong tay ít nhất là trên trăm triệu mới tạm đủ chi phí trả lương, thưởng, thuê nhà, điện thoại, chi phí các loại cho văn phòng, cho anh em nhân viên. Mình sợ tết quá đi mất, nợ cũng đòi trả trước tết ui giời ơi nghĩ thôi đã chóng mặt run tay…

Biết thế cứ đi làm thuê cho nhẹ đầu nhỉ. Nhưng cái cảm giác đón nhận năm mới lúc giao thừa vẫn quan trọng trong tiềm thức của mình, thế mới biết truyền thống dân tộc Việt ăn sâu vào từng tế bào của mình mất rồi. Hôm trước giao thừa tết Tây, mình ngủ quên cả lúc đón giao thừa, thế nhưng chưa bao giờ mình quên giao thừa tết Ta cả, nhớ mùi hương trầm ngào ngạt bốc lên ngay thời khắc đầu tiên của năm mới, mâm trái cây, bánh chưng, ly rượu cúng đầu năm, ngọn lửa bập bùng đốt giấy vàng hương cầu an cho năm mới, mình lại rưng rưng chào đón năm mới tràn về trong từng hơi khói, từng đợt sương đêm, từng hơi thở của đất trời quyện lại và thành tâm cầu khẩn một năm mới an lành cho gia đình và bạn hữu. Mọi lo toan thường nhật tạm quên trong ngày ấy để lui cui làm mâm cơm cúng tổ tiên khi ánh sáng vừa vào đến cửa.

Mình đúng là một bà già âm lịch, chả đổi mới xì-tin thêm tí nào. Năm cũ đang rơi đi từng ngày, và mỗi ngày này lại cố gắng làm một điều gì đó tốt lành cho ai đó, để tự mình bảo mình rằng đời ta còn cần cho mọi người và không có gì phải ân hận vì mình không vô cảm với con người, với cuộc đời.

Năm nào cũng khẩn cầu cho Quốc thái Dân an thế mà mình cứ thấy mỗi năm mỗi tệ đi, dân càng ngày càng nghèo, bệnh tật, thiên tai ngày càng nhiều lên, tham nhũng cửa quyền đến tệ hại. Mềm dẻo với người ngoài, đánh đá gà nhà như phát xít. Chả biết năm nay có nên cầu nữa hay không???


Tags: tảnmạn | Edit Tags
Sunday January 13, 2008 - 02:17pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 9 Comments
Entry for December 29, 2007 tản mạn chút riêng tư!
Entry for December 29, 2007 tản mạn chút riêng tư! magnify

Một buổi chiều thứ bảy cuối năm,

Đêm qua trời buồn trải vài hạt mưa len qua thảm cát đằng nhỏ xuống sân lành lạnh.

Trong ánh nến chập chờn nỗi buồn dường như u ám hơn. Một trà, một ghế và một ta cùng bóng đêm ngấu nghiến những nỗi buồn gần như sự tuyệt vọng.

Hôm nay trời hanh nắng nhạt, cảm giác sầu tư cứ miên man trong tâm ta, hình như ta muốn thoát khỏi cái thực tế phũ phàng đi ở ẩn đâu trong núi cao, thích tiêu dao cùng cây cỏ và đá , gió….nhưng ông trời lại chẳng chiều lòng bắt ta ngồi trong căn phòng nhỏ bé ngột ngạt này để lóc cóc gõ bàn phím mà tiêu dao trong tiếng lọc cọc vô tình.

Cũng đành miên man giãi bày trên trang blog vậy thôi.

Ký ức tuổi thơ ấu đan xen ký ức thời thanh xuân của một người đàn bà khát khao yêu thương khiến ta nghẹt thở, ta vẫy vùng để thoát ra nhưng ký ức nào dễ quên. Hình như đàn bà ai cũng khát khao được yêu thương, được chăm sóc bởi một đôi tay, một bờ vai vững chắc nhưng với ta, số phận không chiều, ta vươn lên như cây cổ thụ, mạnh mẽ và độc lập, không cần tới ai. Tới tuổi ngũ tuần ta mới biết ta khát khao yêu thương biết bao nhiêu và cũng nhận ra rằng ta cô đơn biết nhường nào. Thật là đàn bà, cần một bờ vai để tựa vào và khóc, cần một bàn tay âu yếm lau nước mắt cho ta- chỉ cần một lúc thôi, ta sẽ lại bình tâm và vững chãi như mọi ngày.

Giá ta yếu đuối và nhu mì thì có lẽ số phận ta đã khác đi rồi, ai biết được??!!! Ai bảo lúc nào cũng ương ngạnh, ngạo nghễ cho mày chừa!!!

Tags: | Edit Tags
Saturday December 29, 2007 - 04:27pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 26 Comments
Hãy để niềm tin còn lại!
Hãy để niềm tin còn lại! magnify

Tản mạn mùa Giáng sinh

Giáng sinh sắp đến gần, còn vài tiếng nữa là chuông nhà thờ sẽ rung lên, ai khấm khá có tiệc tùng chờ đợi, vừa vừa thì bữa cơm gia đình, nghèo khó thì sẽ ra đường bán thêm này nọ suốt đêm kiếm thêm chút thu nhập.

Hình như Chúa cũng không mấy công bằng cho loài người ở thế gian…..

Đầu óc tôi lại lan man nghĩ về tình hình ở Việt nam bây giờ. Tôi không thể hiểu nổi cái chính sách cai trị của các ông bây giờ nó được hình thành trên cơ sở xã hội nào? Ai dám lên tiếng đấu tranh cho bất công xã hội là các ông sẵn sàng theo dõi, giám sát, “mời về làm việc” vừa đe vừa doạ vừa xoa, vừa khủng bố tinh thần người nào khác ý kiến với mình.

Tôi đã gần 50 tuổi -cái tuổi không để ai khích bác, kích động hay xúi giục như các ông hay tuyên truyền trên baó chí, một người trưởng thành và nhiều kinh nghiệm sống sẽ tự có chính kiến riêng của mình, tự nhìn thấy ưu khuyết của xã hội trên nền tảng căn bản đạo đức con người tồn tại hàng ngàn năm như truyền thống dân tộc.

Tôi cảm thấy các ông đang làm một cái việc mà theo tôi là một sự xúc phạm đến nhân phẩm, nhân cách của mỗi con người lương thiện. Các ông cho công an công khai theo dõi từng bước chân tôi - để làm gì vậy? Tư tưởng của tôi nó nằm trong trí não tôi, nó không nằm trên bước chân tôi đi. Các ông cho người ngồi thường trực tại phòng bảo vệ để xem tôi từng hành động của tôi - giống như tôi là kẻ phạm tội bị truy nã. Các ông định làm gì? Xua đuổi khách hàng của tôi? Hay răn đe bạn bè nào tiếp xúc với tôi? Các ông đang có ý đồ đẩy tôi từ trung tâm sang cực hữu hay cực tả? Cái lối theo dõi không tuân thủ pháp luật của các ông chỉ khiến tôi cảm thấy coi thường cái suy nghĩ của các ông mà thôi. Lẽ ra lòng yêu nước phải được tôn trọng thì các ông lại chà đạp lên tình yêu tổ quốc của người dân. Các ông không phải mang trong mình dòng máu Lạc Hồng sao? Hay các ông đã bán rẻ lương tâm mình cho ác quỷ? Nên các ông bóp cổ dân lành dám nói lên lòng yêu nước của mình?

Sáng nay lính các ông theo tôi từng bước, dù rằng tôi chỉ đi đến bênh viện Chợ rẫy để giúp đỡ thiện nguyện, tôi thấy thật tội nghiệp, chiếc xe RX màu vàng và chiếc xe Dream theo trước theo sau, lính quýnh láng quáng, có cần tôi trưng luôn biển số xe cho bà con chiêm ngưỡng không?

Tôi nói thật, tôi vẫn còn một ít lòng tin với các ông, đừng hành động thiếu lương tâm thiếu suy nghĩ như thế để tôi mất đi niềm tin cuối cùng! Và các ông sẽ mất dần từng người dân một. Nước không còn dân thì không còn chính phủ.

Tags: tảnmạn | Edit Tags
Monday December 24, 2007 - 03:26pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 13 Comments
Entry for June 03, 2007
Entry for June 03, 2007 magnify
Vẩn vơ lơ đãng thế mà đã sang hè rồi , trời Sài gòn nắng mưa thật bất chợt . Nó bất chợt như tâm tính người ta .

Sáng nay đi lên văn phòng , trên tuyến của xe hơi , nhìn thấy hai cái xe máy nằm lăn lóc chổng trơ giữa đường , túi xách , dép , mũ văng mỗi nơi , chả thấy người đâu cả ! Tim tớ thót lại , không biết số phận họ ra sao . Người đi đường vẫn có kẻ hiếu kỳ , đứng lại và dòm . Tớ đi lướt qua và cảm giác bất an xâm chiếm .

Đang chạy xe trên làn đường của mình , véo một cái , hai tay thanh niên lạng qua đầu xe hơi mình điệu nghệ . Vừa sợ vừa tức câu chửi văng ra " Đù má chạy thế à " Nhưng chỉ có tớ nghe mà thôi , trong chớp nhoáng , cái xe chạy ngược chiều đã mất hút . Băn khoăn tự hỏi " Không biết nó có gây tai nạn cho ai nữa không?"


Tags: tảnmạn | Edit Tags
Sunday June 3, 2007 - 02:47pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 6 Comments

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét