Chả hiểu nổi các nhà chính trị, chính em, nhà báo đã đi học chưa mà lúc nào cũng khoái kết tội người ta thế không biết. Kết tội bừa bãi kiểu này mà ở nước khác là đền bù thiệt hại thấy bà ông cố tổ. Mình xấu thì giấu diếm như mèo giấu cứt, ỷ thế báo trong tay mình lôi chuyện lý lịch người ta phang lên báo giống như kiểu trẻ con lớp lá mách cô giáo ấy. Giỏi thì lôi mấy thằng tội nặng ra mà viết, mà chửi, dám đéo đâu, lôi mấy lão trọc đầu làm gương cho mấy đứa dân đen câm tịt ấy mà. Dây thần kinh xấu hổ nó đéo còn nữa. Viết sao cho thuyết phục, viết còn tệ hơn học trò lớp một. Thế mà cũng mang danh nhà này nhà nọ. Đã chắc yêu nước hơn đám dân đen không? Chiến tranh xảy ra dân đi lính đối mặt họng súng, chứ thằng nhà này nhà nọ có khi ngồi rúc xó bếp hô hào. Mà bắt cho hết rồi lỡ quánh nhau dzí Trung cộng thì ai đi lính giờ nhỉ?
http://vnca.cand.com.vn/vi-VN/doisongvanhoa/2009/7/53964.cand?Page=1
Có những người đường đường thuộc thành phần văn nghệ sĩ, lại từng ít nhiều tham gia kháng chiến, từng tận mắt chứng kiến bước trưởng thành của dân tộc, song không biết vì lý do gì mà có nơi, có lúc, họ đã có những ý kiến "kiểu Nguyễn Khắc Toàn". Họ không chỉ được xem là "vô trách nhiệm" (trước lịch sử, trước nhân dân) mà còn phải được xếp vào nhóm có hành vi "gắp lửa bỏ tay người".
>> Nguyễn Khắc Toàn, kẻ vụ lợi bằng việc làm phản dân hại nước
Như Báo Công an nhân dân đã phản ảnh, cách đây không lâu, trong bài trả lời phỏng vấn Đài Việt Nam Sydney Radio, một người tên gọi Nguyễn Khắc Toàn đã có những ý kiến "dị thường", bất chấp thực tế khách quan khi cho rằng, việc Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo nhân dân tiến hành hai cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ là không cần thiết, rằng Việt Nam chỉ cần thông qua con đường hiệp thương, hòa giải dân tộc là có thể giành được độc lập, thống nhất đất nước...
Ý kiến sai lệch, cố tình bóp méo sự thật của Nguyễn Khắc Toàn ngay lập tức đã bị công luận phê phán mạnh mẽ. Người đọc còn phẫn nộ bội phần khi được biết, "tác giả" của những phát ngôn ấy có tiền sử rất xấu, từng ba lần bị tòa án của ta kết án về tội trộm cắp, tiêu thụ tài sản riêng công dân và tội gián điệp.
Tuy nhiên, phẫn nộ thì phẫn nộ vậy song hành vi của Nguyễn Khắc Toàn không làm độc giả ngạc nhiên. Điều ngạc nhiên là có những người đường đường thuộc thành phần văn nghệ sĩ, lại từng ít nhiều tham gia kháng chiến, từng tận mắt chứng kiến bước trưởng thành của dân tộc, song không biết vì lý do gì mà có nơi, có lúc, họ đã có những ý kiến "kiểu Nguyễn Khắc Toàn".
Nhà văn Đào Hiếu, trong bài viết "Thật, giả lẫn lộn và trách nhiệm của chúng ta" tải trên trang web của mình cách đây ít lâu, đã có một ý kiến mà tôi thấy rất khó... chia sẻ: "Ai nói gì thì nói, tôi vẫn "chịu" cụ Hồ khi cụ tuyên bố tại Tours cuối năm 1920 đại khái "Đệ tam hay đệ tứ cộng sản? Không biết có ĐỆ NHỊ RƯỠI cộng sản không, nếu có thì tôi cũng theo, miễn là giành được độc lập...". Câu chế giễu ấy chứng tỏ cụ Hồ cũng coi các học thuyết chỉ là mớ giẻ rách".
Tôi thực sự ngạc nhiên về cách "khái quát" như thế này. Có lẽ, ở đây cũng cần nói thêm là, không biết từ đâu, mấy năm trở lại đây, trong một số văn nghệ sĩ, trí thức đã len lỏi một nhận định hết sức sai lệch, rằng thì "Cụ Hồ thật ra không phải là cộng sản", rằng Cụ "chỉ là nhà dân tộc chủ nghĩa". Thiết nghĩ, ngay những phần tử chống Cộng hung hãn nhất cũng biết rõ sự thật không hề như vậy.
Hãy đọc chính bài viết "Kỷ niệm 40 năm thành lập Đảng Cộng sản Pháp" của Bác in trên Báo Nhân dân số ra ngày 29/12/1960 để thấy cái điều nhà văn Đào Hiếu "đúc kết" ấy trong thực tế diễn ra như thế nào: "Phái tả do đồng chí Casanh, Vayăng Cutuyariê lãnh đạo, chủ trương tham gia Quốc tế thứ ba. Số đông đại biểu địa phương phát biểu ý kiến đều tán thành Quốc tế Cộng sản. Đến lượt tôi, tôi kịch liệt tố cáo những tội ác ghê tởm của bọn thực dân Pháp ở nước ta rồi kết luận: "Tôi yêu cầu Đảng phải thiết thực giúp đỡ cách mạng Việt
Trong bài trả lời phỏng vấn Sáclơ Phuốcniô, phóng viên Báo Nhân đạo Pháp (L’Humanité), Bác cũng kể lại sự việc tương tự. Không hề có dòng nào cho thấy Người thuộc phái "bên nào cũng theo", "miễn là giành được độc lập", rằng Người "coi các học thuyết chỉ là mớ giẻ rách".
Thực tế, Chủ tịch Hồ Chí Minh không phải là người kinh viện, sách vở máy móc, song với chủ nghĩa Mác - Lênin, Người luôn coi trọng, xem đó như một thứ "cẩm nang".
Ngay trong bài viết nhắc tới trên, Người cũng cho biết: "Từ ngày Luận cương của Lênin đã hoàn toàn rọi sáng cho tôi, tôi không còn chỉ dự các cuộc họp của Đảng một cách thụ động nữa. Tôi lao vào cuộc chiến đấu, hăng hái bàn cãi, tiến công mạnh mẽ những kẻ chống lại Lênin và Quốc tế thứ ba". Nói như nhà văn Đào Hiếu, Bác Hồ chỉ coi các học thuyết "là mớ giẻ rách" là một ý kiến hàm hồ, xuyên tạc.
Cũng tương tự quan điểm của Nguyễn Khắc Toàn mà chúng tôi đã nêu ở đầu bài viết, trong một "tuần ký" mà nhạc sĩ Tô Hải cho post lên blog của mình, người đọc đã thực sự bất ngờ khi bắt gặp những dòng nhận xét rất cay nghiệt của ông này về Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Cho rằng cuộc kháng chiến chống Mỹ là một lầm lỗi đối với dân tộc của những người cộng sản, ông Tô Hải đã trích ra mấy câu trong Lời kêu gọi kháng chiến chống Mỹ của Bác để phân tích, đay đả.
Điều lạ là chỉ mấy dòng thôi mà ông Tô Hải trích dẫn sai bét (ngay thời điểm xuất hiện Lời kêu gọi này là ngày 17/7/1966 thì ông Tô Hải lại cho biết là năm... 1964).
Trần Thiên Lương
Mấy thằng này là nhà bào thiệt đó chị!Là báo hại, báo cô,hại dân hại nước đó chị!Cùng là người mà sao mấy đức đó cứ thích làm những trò mà người ta kêu là "thú vật" mới chịu!
Trả lờiXóaMấy thằng này là nhà bào thiệt đó chị!Là báo hại, báo cô,hại dân hại nước đó chị!Cùng là người mà sao mấy đứa đó cứ thích làm những trò mà người ta kêu là "thú vật" mới chịu!
Trả lờiXóaChào chị Hương,
Trả lờiXóaEm út đoán là mấy cô cậu phóng viên trong đó có thể có cả Trân Thiên Lương cũng sẽ ghé qua đọc bài này. Vậy nên em út xin phép bà chị được pot một bài thơ để thân tặng tới "Đồng Chí" Trần Thiên Lương chị nhé ;
Ôi đẹp rạng ngời tổ quốc Việt nam
Đồng lúa mênh mông núi sông hùng vĩ
Mảnh đất quê hương suốt một đời bình dị
Sống kiên cường và chết cũng thủy chung.
Sóng gió gian truân thử thách lòng kiên định
Từng đuổi Tàu Cộng, dành lại cõi thanh bình
Từng bất khuất trước cường quyền hung bạo
Từng ghi nên những dòng sử oai hùng
Sao hôm nay mặt hồ kia yên lặng
Sao sóng ngầm không nổi trận phong ba?
Sao nỡ làm ngơ khi nước non nguy biến
Sao nỡ đứng nhìn cảnh tan tác quê hương?
Nước mắt người rơi vì thương người đồng cảnh
Nước mắt tôi rơi vì bao chuyện đau lòng
Cứ ngỡ đây là “mặt trời chân lý”
Trọn mấy mươi năm chân lý vẫn xa vời….
Tôi lặng buồn gọi mãi: Việt Nam ơi….
thằng TRẦN THIÊN LƯƠNG này hình như ĩa ra rồi ăn lại!!!!
Trả lờiXóaCù nhầy thiệt!
Trả lờiXóaChán tụi này quá rồi!
Trả lờiXóaNền báo chí nước nhà hiện tại là nền báo chí "KHINH BỈ sự khác biệt" mà HỔ.
Trả lờiXóaDzị là tui sẽ hem bị KHINH BỈ a? Tại tui béo ú nần giống chúng??????
Trả lờiXóaXem kỹ lại hóa hay.
Trả lờiXóaYêu sách của nhân dân An Nam
Trả lờiXóaNguồn: Bách khoa toàn thư mở Wikipedia (http://vi.wikipedia.org/wiki/Y%C3%AAu_s%C3%A1ch_c%E1%BB%A7a_nh%C3%A2n_d%C3%A2n_An_Nam)
Yêu sách của nhân dân An Nam còn gọi là Thỉnh nguyện thư của dân tộc An Nam (tiếng Pháp: Revendications du peuple annamite) là bản yêu sách được gửi ngày 19 tháng 6 năm 1919, của Hội những người An Nam yêu nước, gồm tám điểm được viết bằng tiếng Pháp, được ký bằng cái tên chung là "Nguyễn Ái Quốc" và gửi tới Hội nghị Hòa bình Versailles.
Bản yêu sách gồm 8 điểm:
1/ Tổng ân xá tất cả những người bản xứ bị án tù chính trị.
2/ Cải cách nền pháp lí Đông Dương bằng cách để người bản xứ cũng được quyền hưởng những bảo đảm pháp lí như người châu Âu. Xóa bỏ hoàn toàn những tòa án đặc biệt dùng làm công cụ để khủng bố và áp bức bộ phận trung thực nhất trong nhân dân An Nam.
3/ Tự do báo chí và tự do ngôn luận.
4/ Tự do lập hội và hội họp.
5/ Tự do cư trú ở nước ngoài và tự do xuất dương.
6/ Tự do họp tập, thành lập các trường kĩ thuật tại tất cả các tỉnh cho người bản xứ.
7/ Thay chế độ ra các sắc lệnh bằng chế độ ra các đạo luật.
8/ Có đại biểu thường trực của người bản xứ do người bản xứ bầu ra tại Nghị viện Pháp để giúp cho Nghị viện biết được nguyện vọng của người bản xứ.
Chào bạn holanhương,
Trả lờiXóaVâng, bạn nói rất chính xác, mọi ng đều vô tội trc pháp luật cho đến khi tuyên án. Báo chí mà đang tải và kết luận hay tạo dư luận bất thuận lợi thì LS của bị cáo dc quyền đòi hỏi bải miễn phiên Tòa vì Bồi Thẩm Đoàn (Bồi thẩm Đoàn là 12 ng dân dc lấy tên ngẫu nhiên từ niên giám dt) bị ảnh hưởng suy nghĩ nên phiên Tòa kô công bình cho bị cáo. Chính vì vậy nên nhà báo phải cẩn thận, nếu ko chính nhà báo bị truy tố là "pervert the Court of Justice tức là khuynh đảo kết quả của phiên Tòa.
Thân ái,
Chau Xuan Nguyen
Bọn nhà báo tởm lợm này chúng bị nhồi sọ thê thảm rồi, lương tâm chúng vứt cho chó ăn hết.
Trả lờiXóaSao hổng thấy cha nào nói về vụ thám tán Tàu dạy dỗ báo chí VN.
Trả lờiXóaChỉ đọc trên blog, còn chính thống im như ngậm hạt thị. Đứt cha nó dây thần kinh xấu hổ rùi. Nhục....
Báo chí là tập hợp của những người có học đấy. Học tới đâu thể hiện khả năng đến đấy.
Trả lờiXóaTớ đã cảm ơn tên nhà công an-báo này rồi vì hắn đã quảng cáo cho blog của tớ.Riêng cái tuần ký tớ viết về cụ Hồ thì hắn đã giúp tớ chỉnh lại cái năm 64 thành 67. vì bộ nhớ của tớ nay đã kém lắm rồi.Còn tớ viết gì về bác ấy.Có cho... lên lương hắn cũng chẳng dám bắt bẻ.
Trả lờiXóa