Thứ Năm, 2 tháng 7, 2009

Nhặt thủ công nên chả biết thế nào......

Entry for August 26, 2008 Yêu là chết trong lòng tất cả!
Entry for August 26, 2008 Yêu là chết trong lòng tất cả! magnify

Tình yêu

Ai bảo sống trên đời này không cần có tình yêu? Không đúng, khát khao yêu thương là bản năng của từng con người khi được sinh ra.

Tôi cũng thế, nhưng đường tình tôi lận đận nên tình yêu cứ như một giấc mơ chờn vờn và tôi tìm đuổi bắt giấc mơ.

Tôi từng nghĩ yêu là cho không cần nhận, hy sinh không cần đáp trả, nhưng hoàn toàn là sai lầm. Chỉ cho không thôi- thời gian qua đi- bạn tình mình sẽ không hề quý trọng những gì họ nhận, mà họ mặc nhiên coi rằng họ xứng đáng được hưởng điều đó. Và bản thân mình ngậm ngùi cay đắng khi nhìn thấy những cặp yêu nhau họ cho và nhận đồng đều. Nỗi cay đắng càng lớn hơn khi đau ốm nằm đó cô đơn, bởi bạn tình mình nghĩ rằng mình mạnh mẽ không cần đến sự chăm sóc của họ. Mình chỉ biết cho không biết đòi nhận lại, mình sẽ khiến cho bạn tình trở thành ích kỷ, ỷ lại, và cho rằng chỉ có họ là trung tâm vũ trụ trong mắt mình. Và mình tự đánh mất chính mình để trở thành nô lệ trong tình yêu.

Tôi hy sinh tuổi trẻ, hy sinh đam mê, hy sinh hưởng thụ để làm những việc tôi cho rằng tốt đẹp cho bạn tình, nhưng bạn tình làm gì nhớ tới? Nỗi đau nhớ lâu, niềm vui và tận hưởng người ta lại mau quên. Mình có nhắc lại những ngày tháng ấy, bạn tình lại cho rằng mình kể lể công ơn. Thế nào thì mới phải? Cắn răng lại, nuốt vào lòng nỗi ấm ức? Hay là ngoại tình để tìm một thoáng tình yêu?

Mình không biết nữa, nhưng sức mình đã cạn, nhẫn nại cũng đã mòn, và mình thèm được thương yêu chăm sóc. Đòi hỏi ấy quá đáng chăng? Một cái vuốt ve âu yếm, một cái nắm tay chia sẽ, một buổi ngồi tán gẫu quán cà phê, một lời âu yếm chân tình, chẳng lẽ mình đòi hỏi quá đáng? Một cánh tay dìu mình khi ốm, một cánh tay đỡ mình khi té ngã chả lẽ lại là quá khó với một gã đàn ông?

Có lẽ giải pháp chia tay là tốt nhất cho mình, thà mình biết rõ mình đơn côi còn hơn có bạn tình mà bạn tình như khách trọ.

Biết sẽ đau khi kết thúc cuộc tình gần hai chục năm, nhưng liệu mình có thể sống mỏi mòn thế này bao nhiêu năm nữa?

Nghĩ tới đã thấy đau, nhưng có lẽ thà đau còn hơn sống vật vờ. Yêu là xa xỉ, tuổi ngũ tuần ập đến, mình mới nhận thấy sao tình yêu thật khó khăn để có nó, và nó chỉ là giấc mơ hoang đường.

Tags: tảnmạn | Edit Tags
Tuesday August 26, 2008 - 06:57pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 12 Comments
Entry for August 10, 2008 Xả!!!!!!!!

Lắng nghe tiếng lòng đang réo gọi, chỉ tiếc rằng lực bất tòng tâm.

Những dòng suy nghĩ rối bời trong bộ não nhỏ nhoi

Bao hoài bão ước mơ chỉ còn lại như những đống cứt chó

Trí não ù lỳ, sự hèn nhát choán chỗ

Câm như con hến ngậm cục bùn

Cục bùn tanh tưởi, nhả ra không được, nuốt vào không xong

Chán tới mức làm tình không còn hứng

Bưng bát cơm nhai như nuốt muối vào lòng

Ý nghĩ lộn xộn , hành động không chủ đích

Như một kẻ vô gia cư nằm dưới chân cầu đầy cứt

Thối như hố xí hai ngăn không đổ tro

Nhưng cũng đành chịu đựng

Bởi vòm trời này đâu phải chỉ có mình ta

Ngậm ngùi cám cảnh

Nhìn bầu trời bao la vô tận

Những ánh sao đêm nháy nháy bỡn cợt ta

Ông Trời còn chọc ghẹo giơ chim đái xuống mặt

Vuốt mặt bảo thơm, cho nông dân có nước cấy cày....

Còn đem lu hứng vội để uống dần

Tiết kiệm đồng nào tốt bấy nhiêu!

Ai bảo khổ như chó?!

Làm chó sướng lắm chứ

Không có cơm ăn cứt

Chả nghĩ suy chi chỉ sủa nhặng gâu gâu

Còn chúng ta?

Lỡ nói lỡ gào?

Nhà tù- cánh cửa mở rộng

Và những luật trừng phạt chỉ dành cho kẻ không tiền

Kẻ có tiền thì nhởn nhơ ỉa vào luật pháp

Chúng vẫn vung cặc vung lồn xưng bá đó đây

Ai bảo tôi điên! Ừ thì tôi dở người đở ngợm!

Tôi cứ xả vào đây ai ghét thì đừng xem

Coi như cứt tránh xa khỏi đạp trúng

Nhưng tôi vẫn biết rằng tôi không câm, không điếc giữa gian tà

Tags: tảnmạn | Edit Tags
Sunday August 10, 2008 - 09:44pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 1 Comment

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét