- Entry for November 06, 2008 Missing
-
Nỗi nhớ
Cồn cào trong nỗi nhớ, tình mênh mang xuôi theo dòng đời trôi.Mỗi ngày soi bóng trong gương, nếp nhăn thêm sâu, hằn như nỗi nhớ , tóc rụng rơi theo thời gian, mái đầu xanh đã chen sợi bạc, nhưng tình trong tim vẫn xanh như thủa trăng tròn.
Vật vã trong cuộc đời, chợt nhận ra cô đơn biết bao, lệ đã bao lần ướt nhòa đôi mắt, giờ tìm thấy tình yêu thì khoảng không xa thẳm, bao vạn dặm đường, thời gian trái ngược ánh sáng bình minh bên ấy là đêm thâu lặng lẽ bên đây....
Anh thâu đêm gò mình trên bàn phím gửi những lời yêu thương, em bận bịu trong ngổn ngang công việc, chỉ vài lời lại hờn trách nhau thôi....đêm về khuya, em gõ phím xập xè, niềm thương nhớ em gửi anh qua ô cửa sổ sáng đèn và vội vã, anh cũng chỉ vài lời nhung nhớ rồi quay cuồng theo công việc anh mang...
Em chờ mong những buổi cuối tuần...niềm thương nhớ mình trao nhau đầy ắp, ô cửa sổ sáng đèn ngập tràn những trái tim nhảy nhót, những nụ hôn trao nhau qua màn hình, những đắm say nhìn nhau qua web cam, thổn thức tình yêu, rạo rực trái tim già....
Lời hẹn gặp giáng sinh em e ngại- sợ hãi gặp nhau thất vọng lại tràn em không dám nói không, cũng chả dám ừ...để nghe anh thở dài nảo nuột....và đôi mắt của dòng máu Ý đã làm em run rẩy trong tiếng thì thầm yếu ớt...yes....
Thèm được đặt lên đôi môi anh nụ hôn cuồng nhiệt và vòng tay xiết chặt ngang lưng, nhưng sợ hãi vì em không còn tuổi trẻ, ý nghĩ Á đông đang chôn sống tình em.
Em còn nhớ một lần anh nói anh thương em đôi môi nhỏ xinh, và định mệnh của anh là em- người đàn bà châu Á, em bật cười lối tán tỉnh ngu ngơ của anh. Ai ngờ đâu cùng một tâm huyết nghề nghiệp, chúng ta lại gắn bó nhau bằng trái tim và một khoảng trời xa vời vợi.
Đêm nay em đang thức thật khuya, chờ đèn nhà anh bật sáng, nhưng chợt nhớ rằng anh đã đi công tác xa. Nhớ thật nhớ...em điên khùng quá nhỉ, làm sao ngờ đầu bạc cũng còn yêu nhau?
Con tim trót mang tội lỗi....không yêu anh nữa chăng??? Nhưng vẫn nhớ nhung và thà rằng để con tim mang tội lỗi, còn hơn mất nhau ....
Tags: tảnmạn | Edit Tags Thursday November 6, 2008 - 01:05am (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 5 Comments - Entry for November 02, 2008 Thư gửi Hà lội... ấy ấy lội ...lội ....sông....
-
Hà Lội dấu yêu
Xin gửi đến các bạn Hà lội lời chào mừng- chúc mừng nhiệt liệt nhất!
Hà Lội là trái tim của Việt nam, tất cả vấn đề đại sự quốc gia đều được bản thảo và quyết định tại mảnh đất linh thiêng Hà Lội.
Chính phủ đã cam kết với chúng ta và riêng với dân Hà lội rằng sẽ đưa tất cả chúng ta trở thành cường quốc- dân rầu –nước mạnh.
Mấy ngày hôm nay, Chính phủ đã chứng minh cho các bạn thấy dân Hà “lội rầu” thế nào- “nước mạnh” ra sao.
Này nhé, nước trên trời đổ xuống cực mạnh, lỗ thoát nước trào lên cực mạnh, lỗ cống nước mạnh ào ào, ao hồ nước mạnh trôi cả đường.....
“Nước rất mạnh”- cuốn đi mười mấy sinh mạng, chưa kể thúng mủng nồi xoong trôi lỉnh bỉnh, lỉnh khỉnh đầy đường.
“Nước rất mạnh”- Mỹ đình muối Kim chi mấy chục xe ô tô hạng sang và hàng trăm xe xế nổ bạc trăm triệu...
“Nước rất mạnh”- ngập qua giường ngủ, dân Hà lội phải ngủ ngồi, nhịn bữa vì mất điện diện rộng. Nhịn ỉa nhịn đái vì nước mạnh ..biết ỉa đái đâu?
“Nước rất mạnh”, dân Hà Lội phải lội nước ngập ngang đì lội bì bõm đi tranh mua mớ rau miếng thịt.
Dân Hà “lội cực rầu”- bước ra cửa là chụp được cá mè, cá diếc....
Dân Hà “lội cực rầu” mua bó rau muống hơn chục cọng giá 15 ngàn, củ su hào giá 20 ngàn....
Dân Hà “lội cực rầu” chuẩn bị è cổ ít dăm triệu, nhiều dăm trăm triệu sửa xe, sửa nhà làm sạch.
Chính phủ chỉ cần qua việc này đã chứng tỏ cho các bác dân Hà lội là các bác Chính phủ đã cật lực làm giàu thế nào nhé!
Thôi dù gì cũng dân Hà “lội” cực rầu- lội thêm dăm ngày nữa, lỡ có vỡ đê thì ráng lội thêm dăm bữa nửa tháng cho biết “nước mạnh” là gì các bác nhỉ! Thế cho các bác đừng có đòi “dân rầu- nước mạnh” nữa nghen.Có mấy chục tỉ đô bỏ vào đâu đó có “phân” hà – cỡ “phân nửa” á mà! thì nước mạnh thế là đương nhiên! Mà thời tiết khí hậu càng ngày càng khắc nghiệt thì đương nhiên “nước lại càng mạnh” thôi, làm gì làm cố mà chuẩn bị tinh thần chung sống với nước.
Đấy ai bẩu cứ đòi “nước mạnh” đi! Thấy chưa? Trắng mắt ra nhá!!!!!!!Rầu thế rồi nhá!
À há wên dặn các bạn, các cụ rùa ở cái ao Hoàn kiếm lỡ lạc đường vì “nước mạnh” thì nhờ các bạn dắt các cụ về nhá!
Tags: tảnmạn | Edit Tags Sunday November 2, 2008 - 07:05pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 5 Comments - Entry for October 25, 2008 MỘNG ĐÃ TÀN !
-
Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi.
Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu
Có những niềm riêng làm tim thổn thức
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười.
Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi
Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời
Ôi nỗi sầu đong chất ngất
Như một ngày như mọi ngày
Như vạn ngày không thấy đổi thay.
Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ
Có những niềm riêng gần như hơi thở
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ.
Có những niềm riêng một đời dấu kín
Như rêu như rong đắm trong biển khơi
Có những niềm riêng một đời câm nín
Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi.TUẤN NGỌC.
NỖI NIỀM RIÊNG MỘNG MỊ TRONG TÂM HỒN, NHỮNG NỖI ĐAU CAY ĐẮNG KHÔNG THỂ GIÃI BÀY TRÊN TRANG GIẤY, CHÌM TRONG U UẤT NƯỚC MẮT VƠI ĐẦY.
TA LANG THANG TRONG CÕI HƯ VÔ CHO TỪNG GIỌT ĐẮNG ƯỚT MÁI ĐẦU SƯƠNG MUỐI.KHÓC CHO VƠI ĐI NỖI MUỘN SẦU, NHƯ RONG RÊU LỜ LỮNG CHƠI VƠI....
TUỔI XUÂN QUA VỘI....BIỆT LY TỪ NGÀY ẤY...HỠI TÌNH ƠI SAO CÒN ĐAU NHÓI TIM TA......
Tags: tảnmạn | Edit Tags Saturday October 25, 2008 - 09:22pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 5 Comments - Entry for October 04, 2008 Phù du quá!
-
Trăn trở
Những gì xảy ra chung quanh ta thật đột ngột, và cũng có cái ta biết trước nó sẽ là như thế, nhưng sao ta vẫn buồn rầu và trăn trở.
Cuộc sống của ai hình như cũng bế tắc, mọi người đang cố gắng thoát khỏi cái lưới nhền nhện, nhưng càng vùng vẫy nó càng thắt chặt.
Sinh mệnh một con người thật phù du, hôm qua còn vui vẻ nói cười, hôm sau đã chết. Một cuộc sống đang trôi đi, bỗng bão táp rồi tù đày.
Sao lại thế? Phải chăng số phận đang đùa ác với chúng ta? Hay oan nghiệt kiếp trước bây giờ chúng ta phải trả?
Cái chết của con người nhẹ tựa lông hồng, như chúng vứt người hấp hối khỏi xe, hay ra tay tàn độc với chính đồng loại.
Lòng tin phải than van vang vọng trong tâm tưởng, bởi sự tù đày tư tưởng đang đè nặng lên chúng ta.
Chúng ta không được quyền hít thở cái không khí tự do, mà chúng ta phải gồng mình nín nhịn trong cái guồng quay khốn nạn của cuộc đời.
Mặt trời vẫn mọc, gió vẫn thổi, thời gian vẫn trôi, chỉ có chúng ta đang phải trả giá....
Người đàn bà bất tỉnh trên lề đường bởi vết thương do con người gây ra. Người đàn ông bất tỉnh tâm hồn ngồi lặng im gặm nhấm nỗi oan sau chấn song xà lim.
Đứa bé bất động và hoảng loạn nằm co ro trên giường với những vết thương đầy khắp.
Những đứa trẻ và những người mẹ đang phập phồng chờ đợi cơn bệnh giáng xuống đầu bởi sự tàn nhẫn của đồng loại
Những cơ thể phì nộn, những khuôn mặt láng mỡ, phủ phê đang đè nghiến những trinh nữ miệt vườn để xả xui bằng những cú đâm thọc của con cu già lão nhưng lắm tiền.
Những cái đầu toan tính tìm đường hãm hại.....
Ôi phù du quá, cuộc sống của chúng ta.
Tags: tảnmạn | Edit Tags Saturday October 4, 2008 - 10:46pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 2 Comments - Entry for September 17, 2008 Hà nội xưa
-
Tôi ra đi, rời xa Hà nội khi mười mấy tuổi, nhưng ký ức Hà nội xưa không bao giờ quên được. Người Hà nội- Tràng an ăn nói cẩn trọng, nhẹ nhàng khiêm tốn, có giận dữ tới đâu cũng chỉ một câu trách hờn thâm thuý và nụ cười diễu diễu cho người nghe biết mà sửa sai. Những tán cây phượng đỏ rực mùa hè, những con phố thơm nồng hoa sữa, những lời tỏ tình vụng dại run run kẹp trong cuốn lưu bút tuổi xanh. Ở nơi nào có đành hanh đánh lộn cũng có người can ra, vỗ về an ủi. Trừ các cửa hàng nhà nước đành hanh nanh chúa, chứ dân Hà nội xưa lịch lãm lắm thay.
Mấy chục năm nay, giờ đã đổi khác rồi, lớp già thì ngậm ngùi im hơi lặng tiếng, nhường chỗ cho lớp trẻ kiêu binh, hùng hổ, ăn chơi và chửi! Cái văn hoá chửi ngày xưa biến mất nhường chỗ cho văn hoá chửi ngày nay xuất hiện mọi chỗ mọi nơi. Lớp trẻ sẵn sàng phùng mang trợn mắt chửi cả người già đáng tuổi ông tuổi bà bằng “thằng “ này “thằng” nọ. Những lời lẽ khiếm nhã được phun ra đầy đường, không cần bối cảnh, hoàn cảnh, chỉ là phun ra cho sành điệu “dân Thủ Đô”. Những quán hàng ăn vừa bán vừa chửi, những cái blog mang danh sinh viên, nhân viên công ty lớn sẵn sàng những lời đao to búa lớn với ai nói không vừa lòng họ. Có lẽ không phải tất cả- hy vọng là thế- nhưng nhiều chàng trai co gái “Thủ Đô” sành điệu hôm nay được lớn lên trong cái bối cảnh xã hội nhiễu nhương, làm giàu bất chính từ tham ô buôn lậu cho nên đã thiếu hẳn trong tâm hồn một cái nét văn hoá chửi thanh tao của ông bà cha mẹ. Trong họ chữ “TIỀN” là tất cả, nên có học lên cao mấy cũng thiếu mất cái cơ bản làm người.
Tôi cảm thấy buồn vì Hà nội xưa mai một rồi, lớp già sẽ ra đi nhưng măng lại mọc lệch.
Một cô bé mới 23 tuổi mắng chửi người khác không bằng cớ, nhắc nhở nhẹ nhàng, nhưng cô ta văng vào mặt tôi một chữ “CÚT”….
Tôi chỉ là kẻ thất phu, nhưng dù sao cũng biết buông lời chửi đúng nơi đúng chỗ….và biết buồn khi nhìn thấy 10 năm nữa thôi Hà nội sẽ là tụ điểm của ăn chơi trác táng bằng những đồng tiền tham nhũng của dân. Còn nhửng người Hà nội chính trực sẽ chỉ biết thở dài ngao ngán và nhớ về hồi ức Hà nội xưa!
Rất xin lỗi các bạn Hà nội không nằm trong số này.
Tags: tảnmạn | Edit Tags Wednesday September 17, 2008 - 02:03pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 15 Comments
Thứ Năm, 2 tháng 7, 2009
Nhặ t tiếp......
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét