Nhớ thời sinh viên cũng như thời còn làm nhà nước, mỗi ba tháng phải học tập chính trị mấy lần. Câu đầu tiên bao giờ cũng là cám ơn đờ cám ơn bờ, và sau đó là thao thao bất tuyệt về chủ nghĩa tư bản thối nát, vô đạo đức, suy đồi, tạo ra cả đống người nghèo, rồi chủ nghĩa tư bản đang giãy chết. Sau đó là ngợi ca chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản bằng những mỷ từ mà chỉ có ở thiên đường : làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu, không còn giai cấp, không còn giàu nghèo, trẻ con đi học, ốm đau không phải trả tiền, người già nhà nước lo.....
Còn trẻ, bọn tớ cứ ngồi nghe , nghe và gật gù, lắm lúc thảo luận để viết bài thu hoạch, mấy anh chị em cốt cán của đờ lên phát biểu cực hùng hồn, và kết luận rằng phe tư bản là kẻ thù chung của chúng ta, phải diệt nó tận gốc rễ, không cho nó có cơ hội để manh nha trong bất kỳ cái đầu óc non trẻ của bọn thanh niên tụi tớ.
Ngày ấy thiếu ăn thiếu mặc họ dạy chúng tớ rằng phải căm thù "bọn đế quốc Mỹ", "nó" là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta, vì bọn chúng vơ vét hết của cải tài nguyên của chúng ta, lại reo rắc chiến tranh trên đất nước này nên chúng ta khổ vì "bọn chúng".
Năm tháng trôi qua, nhờ có ông Linh, đám thanh niên lứa tụi tớ mới được tiếp cận với "bọn tư bản thối nát" ấy, chúng nó thông minh, độc lập, tự chủ trong cách sống, cách nhìn nhận vấn đề, và giải quyết công việc. Chỉ có mỗi một điều rằng "sếp" không cho phép được tự do tiếp xúc với cái đám kỹ sư tư bản người Ý ấy. Họa hoằn lắm thì mới có dịp tán gẫu thông qua phiên dịch. Chợt thấy rằng bọn tớ giống hệt như những con rối bằng bột trong bàn tay nhào nặn của các "sếp" cái gì cũng phải xin ý kiến "sếp", mà sếp thì chưa có cái bằng nào vắt vai ngoại trừ cái biển hiệu "làm cách mệnh".
Tớ không chịu nhận hối lộ từ bên B, "sếp" kêu lên khiển trách, tớ dứt khoát không với tiền lại quả, tớ không ký bậy, "sếp" lớn chửi, sếp nhỏ cho ngồi chơi xơi nước. Dù rằng báo tuổi trẻ ngày xưa đã có lần chụp ảnh, đăng bài phỏng vấn cô kỹ sư trẻ tràn đầy năng lực- hạt giống đỏ - là tớ. Thất vọng, tớ làm chân trong chân ngoài, đi buôn nước bọt, hồi đó chưa gọi là cò đâu, sắt, fibro xi măng, xi măng....rồi mấy đứa bạn nó giới thiệu cho làm thiết kế với tụi tư bổn Đài Loan, Hồng Kong , Korean....Lúc ấy, mọi thứ mình phải chủ động tự giải quyết, từ thuyết minh, thuyết phục, cho đến học tiếng để có tiếng nói thuyết phục hơn. Tớ mới nhận ra một điều rằng, làm thuê cho "bọn tư bản giãy chết" ấy, chúng nó dạy cho mình thành một con người đúng nghĩa, suy nghĩ, nhìn nhận, trách nhiệm độc lập của một con người- không thể chỉ là con búp bê mãi được. Tớ trưởng thành hơn nhiều, biết buôn chỗ nọ bán chỗ kia, biết thuyết phục đối tác tin mình và tiền thì rủng rẻng mua được xe cộ này kia, không phải chầu chực 275 đồng tiền lương mỗi tháng của "thiên đường" nữa. Con hết bị đói, xe có chạy, có nơi có chỗ. Đến khi rơi vào lưới tình với lão Củ sâm, thì bị kiểm điểm lên xuống, đủ thứ mũ được chụp lên đầu... tớ trả sạch cho "thiên đường " thẻ đờ, lý lịch, lương, bảo hiểm... quăng tất làm một con công dân hạng bét. Nhưng được là chính tớ.
Và Đông âu sụp đổ, Liên xô tan rã, Mỹ vẫn mạnh và lên tiếng bỏ cấm vận cho Việt nam thì tớ mới biết cái chủ nghĩa tư bản này nó mà giãy thì còn khối gì thằng sụp nữa, và chính nó có một cái nhìn nhân văn, nhân bản đối với xã hội rất thực tế và thật sự tốt, bởi nó không dối trá như những gì ngày xưa chúng tớ bị nhét vào đầu.
Nếu như phân tích trên lô gic thì làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu thì cuối cùng là sự kiệt quệ của xã hội, bởi con người cũng là một loại động vật, lại có lòng tham vô đáy, ai cũng mong mình hưởng nhiều làm thì vừa phải thì tài sản ở đâu ra để cung phụng cho cái tham vọng khôn cùng của con người? Tất nhiên sẽ phải đào xới từ thiên nhiên để phục vụ dẫn đến chỗ kiệt quệ cả con người lẫn môi trường sống. Chẳng ai muốn lao động cả, nguồn tài nguyên sẽ chết dần mòn. Chủ nghĩa này thực ra chỉ để dành cho một thiểu số như vua chúa phong kiến, lười lao động nhưng lại có tất cả. Nó chính là cái nhân của sự độc tài chuyên chế để tạo ra một môi trường riêng cho một thiểu số quyền lực hưởng thụ mà thôi. Định luật bảo toàn của Newton đã chỉ rõ ra điều đó.
Chủ nghĩa tư bản, họ dùng đúng người, đúng việc, đúng mức độ thù lao mà người lao động làm ra. Cái hơn của nó ở chỗ, nó cho con người cái quyền được làm người rất rõ ràng và minh bạch, tiếng nói của mỗi công dân của nó được tôn trọng, được lắng nghe. Vì thế cho nên mỗi đạo luật ban hành được người dân tham gia, ủng hộ, phản đối , được lắng nghe và điều chỉnh theo tiếng nói, nhu cầu của dân chúng. Luật của họ lắm cái rất buồn cười, nhưng nó rõ ràng như ánh sáng ban ngày nên tình trạng tham nhũng hối lộ được giám sát tối đa. Và quan trọng nhất cái sở hữu thì đúng là của mỗi cá nhân trong xã hội chứ không phải cái lối sở hữu toàn dân mà nhà nước quản lý, để dân cần thì phải lạy lục van xin nhà nước. Hay nhà nước muốn làm gì thì cứ công bố quy hoạch một phát là a lế hấp, dân mất nhà mất đất như chơi.
Những lời thật lại hay mất lòng, họ sẽ không coi đây là những phản biện xã hội mà sẽ quy kết là chống đối, xâm hại lợi ích ......
Chính thế mà mảnh đất này mới ít người nhiều ma, ma ác, ma hiền, ma vô thừa nhận, ma giáo, ma cô , ma mãnh, ma quỷ, lắm ma mang bộ mặt người để đi hù thiên hạ, giết thiên hạ bằng những trò ma giáo......
Bây giờ nhìn đâu cũng thấy ma :(
Trả lờiXóaChi cu viet nhu vay hoai co ngay tui no cho chi di theo LS LE CONG DINH do nha!!!hehehehehe ma cung la that nha tui nay mat no ly nhu cai thot,chang biet ho then la gi ha !!!!
Trả lờiXóaChúng ta đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên chủ nghĩa tư bản ... đỏ :(
Trả lờiXóa