Thứ Hai, 15 tháng 6, 2009

Entry for June 15, 2009 Cảm nhận cuộc đời!

Cuộc đời ai yên lành không nhuốm bụi trần- xin bạn hãy gửi lời chân thành cám ơn lên đấng Tạo Hóa.
Còn những kẻ khác như tôi đây, cuộc đời chưa có một ngày bình an, vô tư, vô lo kể từ khi bập bẹ, biết đi, biết chạy.
Mấy chục năm nay, công việc kiếm sống cứ cuốn tôi đi mù tít vào trong cái guồng quay của nó. Mâu thuẫn nội tại trong thân thể và linh hồn cứ thay nhau cấu xé, dày vò. Nhưng dù sao tôi vẫn đang cố gắng sống làm người tử tế. Biết rằng từ tế thì lại nhận nhiều điều chả tốt lành gì. Nhưng cứ làm thế đi để trong một góc trái tim tôi nó thấy chút bình an.
Trong một cái ước lệ đạo đức xã hội, họ cho rằng như thế này mới đúng, như thế này là sai. Nhưng thực tế, nó sai trong bối cảnh này, nhưng lại đúng trong một ngữ cảnh khác. Trừ ra những kẻ ăn cướp ăn trộm, ăn cắp, ăn bám vì do bản chất lười lao động, chỉ muốn có sẵn không muốn đánh đổi mồ hôi để lấy miếng cơm ăn manh áo mặc, thì lắm lúc những điều con người gây ra buồn phiền, đánh lộn lẫn nhau nó đều có một cái gốc sâu xa nào đó mà người ngoài cuộc không hiểu rõ.
Tôi cảm nhận thế giới xung quanh tôi hình như họ sống không thật lòng....một cái gì đó dường như chỉ là sự trao đổi vật chất, lợi dụng lẫn nhau, dựa dẫm lẫn nhau. Không sai gì cả với điều đó, nhưng sao lòng tôi tôi cứ cảm thấy chông chênh, tôi như một viên đá sỏi nằm lăn lóc trên đường qua lối lại của con người. Sự tử tế chỉ làm cho con người tăng thêm chút ghét, chút ganh.
Trống vắng, một tâm trạng luôn thường trực trong tôi. Tìm mải miết một tri kỷ tâm giao- sao khó quá. Những sự dẫm đạp của những bước chân vô tình mài mòn trái tim trơ lì cảm xúc.
Tiết chế tình yêu trong tim khiến tôi ngột ngạt- đột ngột muốn nổi loạn muốn đập phá, muốn chửi tất cả làng trên xóm dưới.
Ôi tự dưng thèm bát cháo hành hoa giải cảm của một người thương ta không vì gì hết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét