Chị có một bầy chó và một đứa con, thêm một ông chồng cũng thuộc loại hơi vô tích sự.
Chị chăm chút bầy chó thật chu đáo, tụi nhỏ hắt hơi sổ mũi là vội vàng lên mạng tìm cách điều trị, nếu không làm được, chị đành đem đi bác sĩ khám, chích thuốc cho lũ cún. Lũ nhỏ nằm lóc nhóc trên cái mền cũ chị trải trên một góc giường của chị, chúng nó quen hơi và quấn quít chị thế mấy năm trời rồi. Chị yêu chó như yêu con cái mình. Trước đây, trước thời bão giá, sáng nào chị cũng mua một miếng sườn cho lũ cún, và mua thịt băm nấu cho chúng ăn. Dạo này thời buổi gạo châu củi quế, xăng dầu tăng líp ba ga, chị đành nhịn bớt để dành tiền mua chút thịt vụn trộn cơm cho bọn nó. Chúng nó cũng không than thở gì, chúng nó cũng hiểu chị đang thời thất bát. Chúng nó vẫn ríu rít với chị. Chị thương chúng nó lắm.
Có một ngày, bạn chị, nhà chị kêu ca rằng tốn tiền vì chó, chị đành ngậm ngùi rao bán chó trên mạng. Nhưng có khách hỏi mua thì chị lại câm tịt, không trả lời trả vốn, chị chỉ ôm mấy đứa cún vào lòng hôn hít mà nước mắt thành dòng. Chị hạ khẩu phần của chị xuống nữa, hạ cả của lũ cún...thôi thì ôm ấp chúng nó thay ăn cho qua cái đoạn khốn khó này!Đói cùng đói!
( Này con Chuột Lắt ơi có thích thằng Euro hay Pound thì xuống ôm dzìa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét