Ba thu cho một ngày!
Hôm nay nặng lòng, nặng đầu, nặng tim…nước mắt không chảy ra mà nó ráo hoảnh, để nhìn cho rõ mọi sự….
Đắng ngắt miếng kẹo trong miệng….
Nhưng còn một điều ít ai nhận thấy rằng trên các phương tiện truyền thông không hề đề cập đến chuyện đuốc đóm gì.
Cái thứ hai là phía Việt nam chỉ trưng lá cờ Olympic.
Cái thứ ba là bà Hà khai màn đem đuốc được 100 m thì ngọn đuốc tắt ngấm, phải xúm nhau châm lại
Cái thứ tư một cậu thanh niên mang đuốc chạy bị ngã chảy máu mồm.
Cái thứ năm bọn Trung cộng kéo rốc từ Bình dương về. Rất nhiều xe…
Từ đâu cờ trung quốc to như thế xuất hiện nhiều như thế? Ai sản xuất ra cho tụi nó?
Trong lô ảnh của tôi thấy công an bắt một thằng Trung quốc cuốn cờ lại.
Rất nhiều tiếng than từ những nhân viên công quyền bức xúc bởi thái độ khốn nạn của bọn Trung quốc. “Muốn đánh chết mẹ thằng Trung quốc” họ thì thầm như thế.
Một thế vận hội với sự ghét bỏ khắp nơi thì không cách gì gọi là thắng lợi được cả.
Đối sách thế nào, chờ đợi xem sao.
Sóng đang vỗ ào ạt, nước đã dâng ngập tràn, bờ thì suy yếu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét