Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2008

Entry for April 18, 2008 Ông Tổ về mắng vốn!


Đêm qua Đốp tôi vật vưỡng ngủ không say, thấy ông Tổ vua Hùng xấp xải bước dzô, vừa đi ông vừa lầm bầm :

-Tổ cha nó, nó cho ông ăn bánh chưng thiu hẩm làm ông dính tiêu chảy cấp dương tính với phẩy khuẩn tả.

Mẹ Đốp vội vàng phủ phục;

-Con xin ông, ông làm ơn vào bệnh viện nhiệt đới chữa trị dùm con, chứ ở ngoài này con bó tay, mất công lây dịch.

Tổ vua Hùng:

-Bệnh viện chúng bay bửn thấy gúm wé, tao chạy như ma đuổi vào cái toilet nghe mùi tao dội ngược trở ra nè! Mà bác sĩ nó bảo tao có thẻ bảo hiểm y tế không, tao lỡ nói có, nó bảo tao nằm chờ. Nghe nói mẹ Đốp là tủ thuốc di động nên tao về đây cho lẹ.

Mẹ Đốp ngẩng mặt nhìn ông Tổ thấy mấy hạt trắng trắng bám đầy râu ông Tổ , sợ quá la lên:

-Ối giời ơi con Tả nó lên tận râu ông Tổ rồi!

Ông Tổ vua Hùng cau mày, chau mắt soi kiếng rồi than với mẹ Đốp:

-Tao thấy chúng nó cúng bánh dày wành cháng quá, đẹp wá tao thử mộtmiếng ai dè đâu cắn ngay cái miếng xốp bọt biển, bột nếp dính có một leo chả đủ thấy mùi, mà râu ria dính toàn móp xốp, lo chạy tìm hố xí ở chỗ cúng bái mãi mà chả thấy, mải miết bay về chỗ mẹ Đốp may ra có hố xí, nên wên mất râu ria dính hạt móp.

Mẹ Đốp vội vàng cung kính phủi móp dính râu ông Tổ, rồi ra túi xách pha Oresol với mấy viên tetracyclin có sẵn dâng ông Tổ dùng, lúc sau thấy đỡ ông Tổ gật gù:

-Mèng, may mà có mẹ Đốp không tao chết thêm lần nữa rồi! Thà cứ như mẹ Đốp kính cụ trong tâm mà đỡ khổ tao, năm sau tao chả dám về nữa, có mà mang chuyên cơ tao cũng chả dám! Thôi tao thăng nhé!

Đốp ta giật mình thức dậy, thấy trong tay vẫn còn mấy cái vỏ thuốc! Toát mồ hôi hột! Chả biết mơ hay thực nữa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét