Tròn một năm sập cầu Cần thơ
Thời gian như gió cuốn,
Như nước chảy qua cầu.
Người chết làm giỗ đầu…
Mồ phủ xanh màu cỏ
Cầu thì sập tan tành gió bụi
Người ra ma, trần gian cũng lãng quên.
Và im lặng, cho cả vào dĩ vãng
Cho người đi ngậm tủi nuốt cay.
Và bọn chúng vẫn chia đều mồi béo
Xẻ xác quê hương làm mồi nhậu thả giàn
Xót xa lắm cũng chỉ gào thê thiết
Nào ai hay, ai ngó tới dân hèn….
Ôi thê thảm đời dân đen bế tắc
Ngửa mặt lên trời chỉ một tiếng: Than ôi!!!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét