Ngồi xổm lên bao nỗi đau!
http://tintuconline.com.vn/vn/vanhoa/221529/
Vào 11h trưa nay 8/9, UBND thành phố Đà Nẵng đã tổ chức đón mừngtân hoa hậu Trần Thị Thùy Dung trở về quê nhà và tặng thưởng 30 triệu đồng.
http://blog.360.yahoo.com/blog-CZcBk4s1eqWihPSnxjqLogw.I1DRxw--?cq=1
Trích đoạn........
Họ kể rằng, chị Đoàn Thị Hấn là con của một gia đình có truyền thống cách mạng, cha chị là liệt sĩ, mẹ chị là biệt động thành bị giặc bắt giam ở Rạch Giá. Vợ chồng chị Hấn là cơ sở hoạt động bí mật của Ban An ninh tỉnh Cà Mau từ năm 1972. Hồi ấy, chị là một người giàu có nổi tiếng ở Rau Dừa, cơ ngơi của chị gồm một vựa cá đồng, một lò đường và một nhà máy chà gạo.
Với công việc kinh doanh cá đồng trên tuyến đường Rau Dừa – Cà Mau thời ấy, chị làm mạch máu giao thông giữa Ban chỉ huy An ninh và các cơ sở cách mạng trong lòng thị xã : nắm tình hình hoạt động của đối phương để báo cáo về Ban an ninh; mua hàng hoá phục vụ cho chiến đấu; tạo cơ sở hợp pháp để mở rộng chiến thuậtnở hoa trong lòng địch; đưa trinh sát vào bám trụ trong địa bàn thị xã . . .
Một lần nữa, chị Hấn lại chạy đến ông Sáu Đe cầu cứu, lần nầy ông gọi anh Chủ lên để động viên, ông nói về công lao đóng góp cho kháng chiến của vợ chồng anh, rằngcháu đã dám xem thường cả tài sản lẫn tínhmạng để để ra đây hoạt động vậy là cháu đã chấp nhận hy sinh, rằnghãy tiếp tục hy sinh cái riêng để vì sự nghiệp lớn lao,rằng đừng bốc đồng vì quyền lợi cá nhân mà làm nhục gia đình, xoá sạch cả một đời làm Cách mạng, rằng . . .
Vậy là vợ chồng chị dẫn đứa con trai tám tuổi về quê với hai bàn tay trắng. Năm ấy chị mới tròn hai mươi tám tuổi !
Về quê ! Tay trắng đã đành ! Không còn đất đai nhà cửa đã đành ! Ăn nhờ ở đậu với em út cũng đành ! Nhưng cái mặc cảm lớn lao là biết giải thích thế nào với chòm xóm, với người thân ? Hai vợ chồng dắt díu nhau đi làm thuê, ở mướn. . .
Trích đoạn......
Vài tháng sau, thỉnh thoảng chị Hấn có gọi điện cho tôi, báo tin chị nuôi tôm thất bại, vướng nợ thêm mười mấy triệu đồng. Khoảng một năm sau, tình cờ xem thời sự trên đài truyền hình Cà Mau, tôi thấy hai vợ chồng chị xuất hiện cùng với các quan chức huyện Cái Nước trước căn nhà nhỏ có treo tấm biểu ngữ thật to: LỄ BÀN GIAO NHÀ TÌNH NGHĨA. Trông anh Chủ già nua, hốc hác, đầu cúi xuống, giọng nói ngập ngừng: "Tôi xin cảm ơn Đảng và Nhà nước đã quan tâm, giúp tôi có được ngôi nhà để ổn định cuộc sống".
Nghĩ mà cay đắng, ngôi nhà cũ của anh ở ngay chợ cá, trị giá hàng tỷ đồng, người chủ sở hữu bấy giờ là một quan chức khá to của tỉnh. Còn anh, nhận một căn nhà tình nghĩa hai mươi triệu đồng mà phải lên tivi để cảm ơn . . . !
Xin cámơn bạn vàngđã cho tôi một mẩu chuyện thật để mà so sánh.
30 triệu đồng là số tiền quá lớn đối với chị Hấn. Với những thương tích đầy ắp trong tâm hồn của chị Hấn bao nhiêu cho đủ để bù đắp.
30 triệu đồng cho một tân hoa hậu với những phát biểu nồng nặc...tiền ấy ở đâu ra? Chính sách nào cho phép? Cả một câu hỏi lớn đặt ra cho một thế hệ chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét