Báo chí dạo này im như ngậm hột thị, có một số đề tài báo chí né như né sâu róm báo nào cũng rủ nhau đi hàng một,đi đúng lề bên phải.
Báo chí ra sức hoan hô công khai những người phải bắt buộc trùm mền xe gắn máy, sửa chữa lại xe đạp để sử dụng. Kêu gọi dân chúng tiết kiệm điện nước xăng dầu, ăn uống, ỉa đái, vui chơi. Báo chí còn đăng tin so sánh giá xăng dầu các nước Lào, Campuchia, Singapor, Mỹ Âu, Tây tàu...Ngoài ra còn đăng thêm tin Bắc Triều Tiên rơi vào cảnh thiếu đói. Chẳng hay các bác bác nhà báo bị dán băng keo kín mồm hay sao mà đưa ra những tin tức một chiều và những sự so sánh khập khiễng như thế để thủ dâm tự sướng cho các bác Đảng và chính phủ chăng? Sao không kéo luôn về thời nguyên thủy ăn lông ở lỗ so sánh luôn cho nó hoành tráng luôn thể nhỉ?
Mình bị lạm phát thì cứ công bố lạm phát để cùng dân tìm cách mà vượt qua, không có gì bằng dùng sự thật để tạo lòng tin nơi dân chúng. Cái gì cũng bưng bít, cái gì cũng nói dối, cho rằng dân ta ngu cả nên nói gì nghe nấy. Cái thời ấy đã qua lâu rồi, xưa rồi Diễm!
Thu nhập bình quân của Mỹ trên 30K USD/năm/ đầu người thì xăng có giá cao lên cũng chỉ chiếm tỉ trọng nhỏ trong thu nhập bình quân, họ vẫn còn tiền để mà sống. Còn Việt nam thu nhập bình quân trên đầu người chưa vượt ngưỡng 700USD/ năm mà giá xăng cao bằng Mỹ, thì thử hỏi còn cái kiềng què chân nào nữa không thì đem ra kê tiếp.
Báo Pháp luật thành phố lại còn đang một cái tin ngăn ngắn rằng theo khảo sát của tập đoànGreyGroup thì 90% dân Việt nam cảm thấy cân bằng trong cuộc sống trong khi ở Nhật chỉ có 37 %. Lừa dân, mị dân đến thế là cùng, nói dối như Cuội mà vẫn tưởng mình thành thật vì dân vì nước.
Cái bệnh đứt dây thần kinh xấu hổ cũng như thần kinh liêm sỉ này đã bước vào giai đoạn trầm kha không chữa nổi. Từ một cuộc sống mới bắt đầu khấm khá , dân lại phải trở về với thập kỷ 80-90 khi xe đạp làm chủ đường phố mà vẫn chổng mông chổng tĩ lên kêu gào rằng Việt nam ổn định, điểm đến của thiên niên kỷ! Cái mặt mang nguyên cái thớt xà cừ bự chảng đi khắp nơi cắp rá xin tiền để về cha con tham nhũng tiếp vẫn không hề biết nhục. Đĩa cơm bình dân từ 7.000 đã lên tới 20.000 với số lượng chất lượng còn tệ hơn trước đánh thẳng vào 80 triệu cái mồm, nói thì phải trừ 5 triệu cái mồm cá tra ăn của đút tham nhũng ngập họng (Vẫn chưa đủ , có lẽ phải là 8 triệu). Dân kêu trời, chúng làm thinh, chúng bóp họng bỏ tù những cái mồm to dám nói ra những ý kiến phản biện xác đáng, và chúng cho rằng đó là nhửng tù nhân vi phạm pháp luật- cớ này hay cớ khác – hoặc im im bóp chết.
Một con nhóc con ăn chưa no lo chưa tới du học Mỹ về làm chủ một công ty có vốn 700 triệu đô la đăng báo nêu gương người trẻ tài cao. Nếu không có thằng bố nó chức cao quyền trọng, ăn hối lộ lút cán chống lưng thì tiền đâu mà có để mở công ty làm chủ tịch! Nói phét thế mà cũng mở mồm nói được.
Vậy thì cái sự so sánh ấy có đáng để đặt một đồng trinh vào đó mà cá cược cuộc đời không? Tháng bảy này chỉ số tiêu dùng chỉ tăng có 0.72% , thế xăng tăng giá hơn 30% là cái gì vậy? Mấy cái thằng cha này nó không biết làm toán hoặc nó cho rằng dân Việt nam chỉ là một lũ trâu bò ngốc nghếch, nên nói sao dân biết vậy. Một lũ bằng giả, học giả cưỡi đầu một đám bằng thật học thật, thế mà chả thằng con nào dám nho nhoe! Nho nhoe hó hé vào tù cho chết cả nút!
Câm hết luôn , bịt tất cả những gì cần bịt !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét