Thứ Năm, 24 tháng 7, 2008

Entry for July 24, 2008 Ngu ngu ngu!

Nỗi uất ức

Sự tức tưởi

Chực chờ trên khóe mắt

Nhưng không chảy ra

Nó lăn ngược vào trong

Ta không chỉ một mình khốn khó

Mà còn nhiều nỗi khổ khác quanh đây

Ta tự bảo chính ta

Vươn lên khỏi chính ta

Nhưng nỗi lo cơm áo hàng ngày

Đang trĩu nặng vai ta

Đàn bà khờ dại

Tại sao ta cứ một mình

Gồng lên gánh vác?

Đổi lại gì?

Tàn tạ dung nhan?

Ôi nỗi lo! đêm thức nghe đêm

Từng giọt thở dài

Trời mưa không dứt

Ta bất tài vô dụng

Để cuộc đời đầy những nỗi chuân chuyên

Trách ta khi xưa ngu ngơ

Thích ngạo nghễ như cây thông trước gió

Không biết rạp mình đón lộc tham lam

Biết bao kẻ cùng thời xu nịnh

Giờ vênh vang xe pháo lâu đài

Ta ngu ngốc phải chăng từ trứng nước?

Để già hom phải lo bữa từng ngày?

Ta ghét ta

Ghét cuộc đời ta

Kẻ vô dụng chỉ biết ngồi im lặng

Ngu ngu ngu ngu ngu!

Sao chả chọn chồng giàu??????

Ngu ngu ngu ngu ngu

Như con bò ngu ngốc

Rống nghêu ngao mấy tiếng ò ò ò !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét