Thứ Năm, 17 tháng 2, 2011

Nén nhang cho đêm 17/2

Tôi đi vòng quanh đường phố
Cô hồn sống sao quá nhiều
Có biết ai sẽ nhớ các anh, các bạn...
Có cả bạn thân tôi đã bị chúng chặt đầu năm ấy
Chúng tôi đã khóc oà
Một đứa đi K
Về đã hoá điên...
Lảm nhảm
Pằng pằng..
nằm xuống...
Hơn 30 năm chưa bao giờ quên
Một nắm nhang cắm vu vơ ngoài trời
Những lời tiễn biệt cũng vu vơ
Bởi sự lãng quên của kẻ điếc mù viết sử
Những viên đạn hoá chất phun mờ
Những xác chết kẻ thù và bạn ta chảy ra nước máu
Không còn biết xác ai là ta là địch - vũ khí Liên xô lúc ấy ném vào
Ta vẫn thắp những bó nhang tưởng niệm
Ta không quên và chẳng thể quên!

10 nhận xét:

  1. Những viên đạn bắn vào lương tri
    Mà lương tri không bao giờ chết
    vì một viên đạn vô lương!
    Ký ức lưu truyền mãi
    Từ thế hệ này sang thế hệ sau...

    Trả lờiXóa
  2. Khói Nhang sao cứ luẩn quẩn mãi chẳng bay đi, tàn nhang cong vòng như nhưng dây cung căng cứng Zip à...

    Trả lờiXóa
  3. Bạn mình những ngày ấy chết ...như sung ( vừa bộ đội, vừa TNXP ). Hic! thảm quá những cô hồn mới vừa ...18-20t

    Trả lờiXóa
  4. Những vong hồn ấy đang óan hận vì sự hy sinh củahọ bị phản bội .....

    Trả lờiXóa
  5. 700 tờ báo im re ngày ngày….buồn ghê gớm

    Trả lờiXóa
  6. Khi vua Trần phát ấn cho quan tham.
    Tử sĩ phương Nam ngồi khóc!
    Khi những linh hồn vảng vất, oán than
    Đền chùa buôn thần bán thánh!

    Trả lờiXóa
  7. Vừa định nhắc thì ST nói rồi... Nhớ chuyện NG từng kể với bạn chứ? Buồn.

    Trả lờiXóa
  8. Vời lũ người hèn hạ
    Sống chỉ biết hiện thời
    Không thích nhìn quá khứ
    Tự chối bỏ lương tâm
    Không nhớ ngườ ngả xuống
    Vì đầu gối thay chân
    Do sống lưng cong vẹo
    Đâu biết có chữ hèn
    Bởi mặt mày chai mốc
    Chửi nó chẳng thấu tai
    Lũ mặt dày khốn kiếp
    Không dám nhìn lại mình
    Bao đồng đội hy sinh
    Giờ chúng mày phè phởn
    Chỉ một ngày kỷ niệm
    Vẫn chối bỏ lạnh lùng
    Vẫn ngoãnh mặt quay lưng
    Mặc hồn oan tủi hận!

    Trả lờiXóa
  9. “Gió hiu hiu thổi là hay họ về”

    Trả lờiXóa