Thức dậy sớm vì cu Tutu nhõng nhẽo đòi ra đánh nhau với Teddy, vừa mở cửa phòng là Tu ta xông vào đè đầu Teddy cắn lỗ tai gầm ghè, Củ sâm nhấc bổng Teddy lên, Tu tức mình nhảy theo đớp, đớp ngay ngón tay Củ sâm. Híc!
Cất Teddy vào chuồng, cho bọn nhóc lon con chơi chán bắt về phòng, thả Rocky, Bob ra, Bob tha ngay trái banh của nó bắt mình phải chơi đá bóng với cu cậu. Bob bắt bóng tài lắm- như thủ môn thực thụ vậy, mình một đầu, Củ sâm một đầu, mình đá Bob bắt đem về cho Củ sâm, Củ sâm đá, Bob bắt đem về cho mình....Chơi phát mệt toát mồ hôi, Rócky chạy tới gác hai chân lên vai mình hôn hít rồi lăn đùng ngã ngửa ra đuà với mình..toàn thân mình bửn như lùi vì hai nhóc bob và rocky.
Bắt tay vào bơm nước tưới vườn sau khi rửa chuồng cho hai nhóc cộ...gần tiếng rưỡi mới tưới ướt đẫm cả vườn, cây rung rinh mơn man với gió, mình nhảy nhót với tia nước vờn sân..Vui!
Làm đồ ăn sáng cho hai vợ chồng- khề khà cà phê , trà xong mình đi lau nhà sạch bóng. Ga giường thay tươm tất hôm qua, hôm nay giặt phơi. Tất cả sạch sẽ trừ mình chưa tắm vì còn đang ngồi gõ bàn phím lóc cóc đây.
Chẳng cảm thấy gì đến hay đi, chỉ là một sự tĩnh lặng yên bình hơn mọi ngày...Có thấy bình an không ? Có nhưng không vẹn vì còn những gì đâu đó đang rất khổ, rất buồn, rất lạnh...Ước ao mình làm nữ siêu nhân như đứa bé lên mười- đi trừ gian diệt bạo...
Một nỗi buồn vu vơ đang dần phủ tâm hồn....
Sau khi tập thể dục với đám "chóa", ngồi suy tư zậy ha?
Trả lờiXóaCủ ấu góc, gai nhọn đâm tứ phía.
Ai biết đâu trong ruột lại trắng bùi.
Ôi, chị tôi...
Còn đói đâu, có khi đang thừa mỡ.
Quá khổ dung nhan...
Nhưng tận ruột gan.
Ai biết Chị tôi, ngày đêm đau đáu.
Cũng máu,
Cũng tim..
Cũng đen tóc trắng răng.
Nhưng ai biết cho rằng.
Bộ mặt" thật" hay đeo bằng đức giả.Thế mới đau!
Chị tôi vất vả.
Nhẽ ra, đã thảnh thơi, ngồi chơi chăm chó...
Khốn nhổ, có an đâu.
Ngực đau, tim buốt.
Buồn..
Chị tôi buồn..
Bởi con sáo sang kia sông.
Con đò bên kia sông.
"Ngọn gió Đông" bỗng dưng lạnh thế!
Tái tê mề ruột Chị tôi...
Buồn vời vợi
Trả lờiXóaNỗi đau không tên
Nó hằn lên trong tâm trí mỏi mòn
Ta bất lực
Vòng tay ta quá nhỏ
Mà thế gian lại quá mông mênh...
Những cái chết cận kề đang rên rỉ
Bụng người chăm trống rõng đói cồn cào
Người hớn hở tầy tung vung quá trán
Kẻ lần mò ruột tượng rỗng không...
Ta có chén cơm đầy
Ngoài kia
Gầm cầu cụ bà đang đói khát- lê la
Ba mươi rồi , hàng quán cũng đi xa
Ba ngày tết làm chi người hành khất....
Thôi thì ai vui mặc ai...
Kệ ta ngồi im trong xó tối
Lầm bầm chửi ta cho ...chó nghe.....
Làm gì có thể trong khả năng của mình. Thế thôi!
Trả lờiXóaLàm sao mà thế gian này hết khổ đau? Thượng đế cũng bất lực.
Lúc nào cũng cảm thấy bất lực thì còn làm gì được cho mình, chứ đừng nói cho ai?
Một cái tết nhẹ nhàng, an vui. ( nhớ giữ gìn sức khỏe).
Ôi các bạn làm thơ làm mình ngại còm quá.
Trả lờiXóaNăm mới an lành nghen cục cưng của ta :D
Tớ đang cố gắng...nỗ lực......
Trả lờiXóaHun cái coi! Nhớ quá hà...mau vào nha!
Trả lờiXóahihihihihihih
Trả lờiXóa