Hình Tu lúc ba tháng bỏ bê thằng nhỏ vầy coi ác không?Tử tế cái nỗi gì...
Tại sao mình yêu cu Tutu hơn tất thảy những con cún mà mình đã nuôi? Chính mình cũng hay hỏi mình câu hỏi đó...và nhận ra rằng ngoại trừ thời gian gắn bó với thằng cu Tu cũng bảy năm là còn cả sự hối hận và mình yêu nó như thể bù đắp, như thể ruột thịt máu mủ của mình. Nghe rất điên và rất hâm, nhưng đó là sự thật.Mình mua cặp chó bố mẹ Yes và No khi VN bắt đầu thâm nhập loại chihuahua, nuôi nấng cũng cẩn thận nhưng cũng chỉ là quan tâm mức độ vì do nuôi chó lớn đã quen thói, chưa bao giờ nuôi chó tí xíu vầy. Mình nuôi chuồng sạch sẽ, cho ăn, chích ngừa theo kiểu chó lớn. Đến gần hai năm sau con Yes mới đẻ lứa đầu tiên mà may mắn cho mình con Yes nó tự đẻ, đẻ tới 5 đứa, bé tí như con chuột...mình thì sợ chuột cho nên ngoại trừ cho Yes ăn, uống thuốc bổ cho có sữa thì mình hầu như không dám sờ chó con. Nó đẻ 5 đứa, mình đặt tên con cái đầu là Ti, con nâu thứ 2 là Thúy, con thứ ba đen : Rựa, rồi Tu, rồi Út Tu. Con cún Thúy bị mèo lôi ra ăn thịt qua khe chuồng- mình hãi chết khiếp- quấn lưới hết quanh chuồng để bảo vệ lũ cún con. Rồi gần tháng con Rựa ăn bị đầy chướng bụng, mình chả biết cứu chữa ra làm sao, để con Rựa kêu nguyên ngày rồi chết. Đủ ba tháng, mình chích ngừa xong cho ba đứa còn lại mình đem cho con Ti. Còn lại Tu và Út tu mình nuôi trong chuồng tách ra khỏi bố mẹ là No và Yes. Mình có công trình xa, mình đi suốt từ sáng mù mịt tới đêm khuya, bỏ Tu và Út Tu cho con nhỏ người làm tên Chỉ trong nom. Tu và Út Tu lúc nào cũng còm nhom, cúm rúm trong chuồng, ở nhà thì con Chỉ nó cũng chả trông nom chi, Tu gầy trơ xương, Út Tu cũng không kém. Cũng may hôm đó bàn giao công trường xong về sớm, kiểm tra Tu và Út Tu thấy mùi tanh khẳn, nghi nghi nó bị ỉa máu, đem vội đi thú y Gò vấp chữa...ròng rã nửa tháng Tu sống còn Út Tu thì chết. Thế là mình giận mình đến ghê gớm- tắm rửa cho Tu, bế Tu vào chăm sóc bằng chính tay mình- đi làm cũng mang theo- nói chung là không rời nửa bước. Thằng bé có thể chất yếu đuối, nuôi khó khăn ghê lắm, một tháng ẵm đi bác sĩ không biết bao lần...Mãi sáu tháng sau, thằng bé mới mập lên chút đỉnh và khỏe một chút- bắt đầu quen hơi mình không chịu rời xa , ngủ cũng gác đầu vào nách mình mới chịu ngủ. Bắt đầu tích cóp kinh nghiệm nuôi chó chihuahua từ bác sĩ, từ sách vở. Và tình cảm giữa mình với cu Tu cứ lớn dần theo ngày tháng. Nó đau, mình như ngồi đống lửa, nửa đêm cũng gọi xe ôm bế thốc đi đập cửa nhà bác sĩ thú y. Sau đó khi biết Petcare trong trận ốm nặng sống còn của cu Tu rồi thì khỏe hơn, ở đó họ trực 24/24 mà bác sĩ lại giỏi, thằng bé khỏe hẳn. Thế là mối dây tinh thần giữa cu Tu và mình trở thành chặt đến nghẹt thở. Mình đau, cu Tu luẩn quẩn kế bên dòm, liếm, hun hít, cu Tu đau, mình quăng hết mọi việc, chỉ còn có Tu. Thế đấy, tình cảm yêu thương thắt chặt hai mẹ con qua thời gian, qua những thời khắc ốm đau như thế. Hỏi làm sao mà xa nó nổi một tiếng? Nằm bệnh viện mà chỉ nghĩ đến nó, gọi điện về nhà bắt Củ sâm đưa điện thoại vào lỗ tai cu Tu, nó nghe, nghểnh qua nghểnh lại, nghe nó khịt khịt qua điện thoại. Chiều nào Củ Sâm cũng bế nó vào BV thăm mẹ , nó mừng tới chảy nước mắt...
Điên rồ thật đấy...Mấy đứa nhỏ sau Tu thì mình đã kinh nghiệm lắm, nên nuôi chúng nó khỏe mạnh, phởn phơ từ khi còn nhỏ nên cũng đỡ hơn, nhưng thực tình không thể nào yêu bằng yêu thằng TUtu cưng của mình....
Rứa đó :)
Trả lờiXóaĐừng mắng tui nha bà! Híc...tui hối hận lắm....
Trả lờiXóanghe con mèo ăn chó con..e hình dung còn thấy hãi..hic
Trả lờiXóaCách đây 1 tuần , họ đem dụt một con chó nhỏ ( khoảng 2 tháng tuổi ) vào pm , con chó này bị tàn tật , nó lếch đi như con hải cẩu , thấy thương lắm . B đang nuôi .
Trả lờiXóaTội quá...làm sao BB chăm nó?
Trả lờiXóaChị nghĩ là chắc nó tưởng con chuột...nhỏ quá mà...
Trả lờiXóaThì cho nó ăn , làm vệ sinh cho nó . Nó lớn lên chút xíu thì đem nó đi mổ xương , vít lại , may ra nó đi được .
Trả lờiXóako có hình chó con chị...chị cho đẻ tự nhiên giỏi ha..chó nhà em mổ đẻ 2 lứa rồi cực quá!!!
Trả lờiXóa