Thứ Sáu, 16 tháng 4, 2010

Truyền dịch- sự nguy hiểm rình rập.

Chiều ngày 16/4, nguồn tin từ  Công an Bình Định cho biết, hiện đang tiến hành điều tra nguyên nhân dẫn đến cái chết  của 2 anh em La Văn Vinh (13 tuổi), La Văn Nghĩa (15 tuổi) ở xã Hoài Hải, huyện Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định.

Gia đình nạn nhân cho biết,  vào ngày 13/4, Vinh bị sốt nên được đưa đến nhà một ý ta thôn tên Lê Thị Phường (ở cùng địa phương) để chích thuốc và chuyền dịch. Trong ngày 15/4, khi đang được chuyền dịch tại nhà bà Phường, Vinh lên cơn co giật dữ dội nên phải đưa vào cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa khu vực Bồng Sơn (huyện Hoài Nhơn). 

24 giờ ngày 15/4, sức khoẻ của Vình có dấu hiệu xấu nên tiếp tục được chuyển đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa tỉnh Bình Định. Tuy nhiên, em đã chết trên đường đi. 

Cũng trong ngày 15/4, em La Văn Nghĩa (anh ruột của La Văn Vinh) cũng bị sốt và gia đình tiếp tục gọi bà Lê Thị Phường chuyền dịch. 20 giờ cùng ngày, Nghĩa cũng lên cơn co giật giống anh mình nên tiếp tục đưa đi cấp cứu.

Trưa ngày 16/4, em Nghĩa đã chết tại Bệnh viện  đa khoa tỉnh Bình Định.

Cái chết bất thường của 2 con khiến gia đình nạn nhân rất bất bình và gửi đơn đến các cơ quan chức năng đề nghị làm rõ vụ việc.

Tôi không thể hiểu được tại sao người Việt rất thích truyền dịch, dịch gì không cần biết, cứ gọi là truyền nước biển là khỏe mạnh, là hết ốm. Họ không biết rằng khi cơ thể phải tiếp nhận một nguồn nước, thuốc..vào mạch máu là sẽ xảy ra các phản ứng phòng vệ tự nhiên của cơ thể dễ gây tử vong. Theo nguyên tắc  y học chỉ khi nào có chỉ định của bác sĩ thì mới được truyền dịch với các nguyên tố vi lượng, hay muối, đường tùy theo bệnh và mức độ bệnh.

Kiến thức đơn giản như thế này mà tại sao bộ y tế không thể truyền tải cho các người dân? Cứ để họ mù mờ trong sự hiểu biết không ra đầu ra đủa, tạo nên nhửng cái chết thê thảm?

Trách cả đôi đàng, gia đình bệnh nhân lẫn bộ y tế.

Lắm khi phải cấp cứu, hãn hữu lắm tôi mới đồng ý tiêm , chích truyền dịch, còn không thì chỉ xin bác sĩ cho thuốc uống. Độ an toàn cao hơn nhiều. Khi truyền dịch, bản thân mình phải biết xem ống truyền đã đẩy hết bọt không khí ra chưa, nếu chưa thì phải yêu cầu y tá làm lại cho chuẩn xác. Thứ hai tốc độ truyền là do bác sĩ chỉ định, mình hòi y tá, điều đó ghi ngay trên chai dịch. Nếu đếm giọt  thấy nhanh hơn chỉ định phải  yêu cầu y tá làm đúng y lệnh, nếu không sẽ xảy ra tình trạng sốc thuốc, nhất là khi dịch truyền được pha thêm thuốc khác. Và trong khi truyền, bất chợt thấy lạnh rùng mình, ớn sống lưng phải kêu y tá ngay, hoặc nếu y tá chậm thì phải khóa van truyền giữ nguyên kim tiêm ở tay để bác sĩ xử lý nếu như có tính trạng sốc.

Đừng bao giờ nghĩ rằng truyền dịch sẽ đem lại sắc đẹp hay sự khỏe mạnh cấp thời. Chỉ truyền dịch tại bệnh viện nơi có đủ thuốc và dụng cụ cấp cứu.

7 nhận xét:

  1. Khi được truyền nước biển , mình phải chú ý coi cơ thể mình có gì thay đổi không . Nếu thấy lạnh trong người lạnh ra , tay hơi run run phải lập tức gọi bác sĩ và y tá ngay .
    Không nên tin tưởng hoàn toàn vào y tá .
    Ở bên em , chỉ có bác sĩ mới được quyền tiêm , chích và y tá truyền nước biển phải là 1 y tá có bằng học truyền nước biển . Không 1 y tá nào có quyền cầm kim tiêm chích cho bệnh nhân . Đó là công việc của bác sĩ .
    Mình phải được chỉ dẫn cách khóa cái ống nhựa trên tay lúc truyền nước biển . Bất cứ lúc nào mình cảm thấy lạnh và rùng mình , không kêu y tá , bác sĩ kịp , tự mình phải khóa lại .
    Nhất là trẻ em , càng phải kỹ lưỡng hơn . Vì trẻ em nó không biết những phản ứng của cơ thể .
    Thằng con lớn em , từ lúc 3 tuổi đến lúc 15 tuổi , tổng cộng nó lên bàn mổ 4 lần , CHƯA một lần nào nó được truyền nước biển .
    Tại sao cứ hở hở ra là phải truyền nước biển ?

    Trả lờiXóa
  2. Rùng mình!
    Đúng là người VN mình có những thói quen thiếu cơ sở & khoa học lắm

    Trả lờiXóa
  3. Ở Việt nam ký lắm, cái đéo gì cũng đòi truyền dịch, chị kinh bỏ mẹ, chỉ khi nào cấp thiết lắm và bác sĩ yêu cầu nghiêm trọng chị mới đồng ý cho truyền. Mà truyền là chị kiểm tra hết từ khi xé ống truyền cho tới khi đưa dung dịch vào ống phải không còn bọt khí. Bởi vậy, mỗi khi truyền cho chị mấy cô y tá ghét chị lắm.
    Chị bị truyền máu ba lần mổ cấp cứu bị mất máu mà dính mẹ nó con Viêm gan C đó- tiền chữa cả năm mấy chục triệu. May mà khỏi, mấy đứa bạn chị bị C có đứa đi rồi.

    Trả lờiXóa
  4. Truyền dịch cũng tốt nhưng chỉ nên truyền bằng đường miệng, không ưng ý là phun ra ngay.

    Trả lờiXóa
  5. hà hà, cái nớ gọi là truyền cách không đó bô!

    Trả lờiXóa