Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi.
Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu
Có những niềm riêng làm tim thổn thức
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười.
Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi
Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời
Ôi nỗi sầu đong chất ngất
Như một ngày như mọi ngày
Như vạn ngày không thấy đổi thay.
Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ
Có những niềm riêng gần như hơi thở
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ.
Có những niềm riêng một đời dấu kín
Như rêu như rong đắm trong biển khơi
Có những niềm riêng một đời câm nín
Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi.
TUẤN NGỌC.
NỖI NIỀM RIÊNG MỘNG MỊ TRONG TÂM HỒN, NHỮNG NỖI ĐAU CAY ĐẮNG KHÔNG THỂ GIÃI BÀY TRÊN TRANG GIẤY, CHÌM TRONG U UẤT NƯỚC MẮT VƠI ĐẦY.
TA LANG THANG TRONG CÕI HƯ VÔ CHO TỪNG GIỌT ĐẮNG ƯỚT MÁI ĐẦU SƯƠNG MUỐI.KHÓC CHO VƠI ĐI NỖI MUỘN SẦU, NHƯ RONG RÊU LỜ LỮNG CHƠI VƠI....
TUỔI XUÂN QUA VỘI....BIỆT LY TỪ NGÀY ẤY...HỠI TÌNH ƠI SAO CÒN ĐAU NHÓI TIM TA......
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét