Tản mạn 8 tháng 3,
Sáng nay thức dậy ở văn phòng vì đêm qua thức lập dự án và vẽ sơ phác gần hết đêm. Mới khoảng 5 giờ, ho khẹt khẹt, giật mình lấy chai thuốc xịt họng, lăn ra ngủ tiếp đến 7 giờ 10 bò dậy từ tấm đệm cói có mút xốp ở trong, lạnh ghê.
Đêm qua đã hoàn thành hai phương án sơ phác quy hoạch và tổng khái toán đầu tư cho cả hai phương án. Mừng vui vì xong việc phải làm, thế mà Củ sâm đến chả khen tớ câu nào, hắn hì hụi đọc khái toán và thắc mắc lung tung.Bực thiệt, hắn quên mất tớ là phụ nữ thì khoái nghe lời động viên khen ngợi trong công việc. Mặt tớ sưng lên như cái thớt, tớ bảo hắn “ông cứ làm như tôi là cái máy chứ cóc phải vợ ông hay đồng nghiệp ông gì cả! Đêm qua tui thức tới gần ba giờ sáng để làm cái này cho chủ đầu tư á” Hắn cười ngường ngượng nắm tay tớ nói tiếng Hàn rằng “ Thật là khó khăn cho em” nghe thấy thế tớ vui lên hẳn, vì đó là câu hàm ýcám ơn, động viên người khác. Thấy chưa, ai bảo phụ nữ khó chiều nào? 8/3 nghe một lời động viên thế là thoả mãn, cần gì hoa, cần gì quá tặng? Thế mà cánh mày râu cứ than um trời không biết mua gì tặng gì cho phụ nữ.
Của đáng tội, tớ ít khi nào quan tâm ba cái chuyện lễ phụ nữ, tình nhân hay lôi thôi gì đó, mất thời gian, mất sức. Cái mà tớ quan tâm là ngày sinh nhật của thành viên gia đình( Nhưng lúc bận rộn thì tớ quên béng, cả sinh nhật tớ cũng quên luôn), ngày Tết âm lịch. Thế thôi!
Tớ thấy thà nghỉ phép để làm được một việc gì đó cho ai hoặc cho mình còn có nghĩa hơn là ba cái ngày lễ lạt linh tinh, vừa tốn tiền vô bổ vừa nhọc sức lại đông đúc ồn ào, nhức cái đầu. Bởi vậy hễ có lễ lạt là tớ chúi đầu ở nhà hoặc văn phòng, miễn ra đường hít bụi dang nắng. Chắc là già quá rồi nhỉ bà con?
Hôm nay tớ chỉ muốn viết nhăng cuội tám với bà con, không có chủ đềgì vì riết rồi thấy mệt mỏi mọi sự chả thay đổi bao nhiêu, chỉ khi nào mình là tỷ phú đô la thì may ra mới có cơ may mà thay đổi này nọ, nếu không thì chỉ là những con số không tròn trĩnh và những rắc rối “thăm hỏi” của mấy “ảnh”.
Không biết tại sao hồi đó tớ ghét văn ghê gớm, mà bây giờ tớ lại mê viết này nọ thế. Có khi nào mà viết truyện được như “Harry Porter” không nhỉ? Làm giàu thấy ghê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét