Trách gì đây? Con đường ta đã chọn,
Quá gập ghềnh, quá đỗi chông gai
Ý chí giờ đây cũng tàn phai
Ta có thể buông xuôi tất cả
Sau lưng ta-trời trách nhiệm bao la?
Ta có thể bỏ đi tất cả
Khi con đường đã biết chông gai?
Ta làm sao? Biết phải làm sao
Thân rướm máu, tim tan từng mảnh
Cứ ngậm ngùi tiếp tục bước chân đi….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét