Thứ Năm, 24 tháng 1, 2008

Cơn mưa

 

Trời sầm tối, mưa ào như thác đổ

Giọt ngắn dài nghe gió hú vòng quanh

Ngồi bên song thưa, sương ẩm thấm mờ

Ta lặng lẽ cùng nỗi buồn khôn tả

 

Không gian như hoang sơ,

Người vội vã đi như trốn chạy

Bong bóng dập dềnh –

Thân phận dân đen

Nước chảy bèo trôi-

Lạc hoa lưu thuỷ

Mặc sự đời ta bó gối thờ ơ

Sự chán ghét

Sự khinh thường

Lời hoa mỹ

Lời chua cay

Thói bạo tàn ngang ngược

Quẩn quanh đâu đây

Ta bỏ mặc, bước vào giấc mơ huyễn hoặc

Ta tự lừa dối ta giấc mơ êm đềm dối trá

Cho quên đi cay đắng nhân gian

Cho quên đi tình yêu thế gian

Quên tất cả cho trái tim ta thoi thóp hơi tàn!

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét