Thứ Tư, 16 tháng 1, 2008

CHỦ NGHĨA XÃ HỘI


 

Quà mừng tuổi năm nay là một đoạn đời tiếp theo, gần Chủ nghĩa Xã hội hơn nữa. Cái Chủ nghĩa XH không biết có ở chỗ Văn Điển không? Nếu thế thì gần lắm rồi.

Bẩy mươi bẩy tuổi đời, ngồi mân mó cái thành quả đã gặt hái được, đặt giả thiết cho từng sự kiện có - không, không – có… kết quả là lòng tin bị bão hòa.

“Đặc điểm cách mạng của ta là bỏ qua giai đoạn Tư bản Chủ nghĩa mà tiến thẳng lên Chủ nghĩa Xã hội, vì những đặc điểm… Trong đó có hoàn cảnh và cũng là điều kiện, ta có phe Xã Hội Chủ Nghĩa “hùng mạnh”.

Cái phe hùng mạnh ấy, đến nay ở phía tây bán cầu còn có anh CUBA, phía đông bán cầu có anh BẮC TRIỀU TIÊN và anh VIỆT NAM, gần đây thêm một hai anh Mỹ La Tinh còn cố sùng bái Xã Hội Chủ Nghĩa. Tất cả các anh này, lạc hậu thì đỡ đỡ, nhưng nghèo đói thì vẫn điển hình. Không kể “bác” TRUNG HOA vì “bác” này mà gọi là Xã hội Chủ nghĩa thì cũng là gọi “cưỡng”, vì cái ruột của anh ta đã là cái ruột của anh Tư bản từ lâu. Anh bắt tay chặt chẽ với Tư bản Đế quốc, hành động bá quyền xâm lấn của anh ta thì Đế Quốc Chủ Nghĩa còn thua xa. Nhưng anh ta vẫn tự nhận là nước XHCN kiểu Trung Quốc.

 

Tóm lại mất phéng cái phe XHCN hùng cường rồi, không còn  khả năng “đi tắt đón đầu” thì thế tất anh Việt Nam sẽ phải theo đúng quy luật mà ông tây râu xồm đã dạy là phải qua cái gọi là giai đoạn Tư bản Chủ nghĩa. Thế cũng được đi, nhưng “định hướng” thì chắc không phải liền kề, mà còn xa lắm. Bao lâu nữa đến đích? Và cái đích có thực hay không? Đố anh nào mạnh mồm khẳng định?

Có ai nghĩ rằng: đến một lúc nào đó, của cải vật chất trên giải đất “cái móc” này hầu hết là của những ông chủ nước ngoài hay không nhỉ? Đừng thấy được đổ, được rót toàn những triệu đô, những tỷ đô vào mà sướng? Nợ cả đấy! Tồn Vong hay không là đấy, đừng vội mừng.

 

Riêng đối với cựu chiến binh tôi, thì cái Xã Hội Chủ Nghĩa nếu là cái bánh vẽ thì còn may cho dân tộc ta, còn nếu nó mà là cái bánh thật thì thậm chí nguy, vì tuy bề ngoài trông ngon lành đáo để, nhưng ruột nó nhồi nhét toàn những chất tăng trưởng độc hại, mang nguy cơ làm biến đổi gien. Vô phương cứu chữa!

Cái bánh XHCN thực ra chỉ dành cho dân thôi. Các bác, các anh thuê đầu bếp khác, xơi menu khác từ lâu rồi. Cứ quan sát cái hố sâu giữa giàu nghèo ngày càng rộng, ngày càng sâu, thì có ngày dân ta lại phải tiến hành đấu tranh giai cấp vài “trận cuối cùng” nữa, mới mong ghé cái bến “Lanh-téc-na-xi-òn-nan-lớ”...(Quốc tế ca, tôi “phiên âm” nó ra cho dễ đọc).. Thật thảm hại, khi đang tụt dốc ào ào, lại cứ tưởng mình đang tiến nhanh tiến mạnh “xuống” CNXH.

Những người đang chèo lái con thuyền XHCN còn đang hăng hái lắm, vì trên thuyền còn quá nhiều những bọc, những gói của họ. Chỉ đến khi tẩu tán hết những “di vật” đó, cùng bất đắc dĩ, khi ấy họ sẽ nhảy sang con tầu hoặc bến bờ khác. Mấy anh cốt cán vô sản nghèo đói, suy dinh dưỡng còn lại trên tàu, anh nào có giỏi thì nhẩy lên mà cầm lái tiếp!

 

Nói thế thôi, chứ giở mánh ấy ra thì đã có Interpol có Tòa án Quốc tế, dân chúng tôi không ngọng đâu. Hí hí hí !!!

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét