Tôi xuống đường cùng người dân nước tôi
Với trái tim nóng bỏng nỗi yêu thương
Tổ quốc tôi- tôi muốn giữ trọn hình hài
Không cho phép bất kỳ ai chia cắt
Tôi la thét, tôi căm hờn quân xâm lược
Tôi muốn phá tan hoang cái bản mặt bất nhân
Tôi muốn khóc vì nỗi đau chung dân tộc
Mất nước thì nhà tan- Ai không sợ nỗi này?
Đó là quê hương tôi- mỗi chiều tím ngạt ngào
Hay hay dở vẫn là nơi tôi khôn lớn
Tôi vẫn thương yêu quê tôi-mái tranh , mái lá
Ấm nước đen kìn chỏng trơ bên bếp tro
Đó là quê hương tôi- những chiều Sài gòn nhạt nắng
Những gánh hàng rong, xe đẩy vội đi về
Đó là quê hương tôi- chiều bên sông mát lộng
Ly chè thơm, béo ngọt tận tâm hồn.
Đó là quê hương tôi, tiếng bạn bè xôn xao
Vòng tay lạ lẫm chợt xiết trên vai ấm
Đó là quê hương tôi- tản mạn cà phê lề đường
Và câu chuyện năm này theo tháng nọ.
Bọn Bắc phương toan tính thọc sâu hiểm ác
Chúng tấn công nơi hải đảo xa xôi
Trường sa- Hoàng sa , xa nhưng gần trong lòng đất Việt
Chúng nã súng, bao chiến binh Việt nam đổ máu
Chúng chiếm thành cứ địa để vào sâu
Chúng đã giết bao đầu xanh con trẻ,
Vì nước ra đi – không có ngày về!
Tôi cúi đầu mặc niệm những anh hùng chết trận
Trên Hoàng sa- Trường sa để bảo vệ non sông
Vinh hay nhục là lúc này đây
Toàn dân Việt nam hãy cho bọn Bắc phương biết rõ
Vì nước non hùng thiêng dân Việt
Quyết chí một lòng tranh đấu cho non sông.
Hỡi đồng bào !
Hỡi toàn thể con Rồng Lạc Việt
Góp cánh tay bảo vệ nước non nhà!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét