Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

Bực mình

Lại làu nhàu sau xem phim phát, chịu hổng nổi!
Dân châu Á luôn đặt cái tôi của mình to chà bá, che lấp mọi điều phải hay trái. Trong phim, giá như cứ để vợ chồng nó tự giải quyết thì sự việc đâu xé ra to. Cả nhà bên vợ kéo đến đánh đập con người yêu, phá nhà phá cửa của con nhỏ, kêu là thằng chồng buông tiền cho nhân tình- vậy là họ ghen tức nào phải vì tình? Ghen vì tiền không chui cả vào túi họ, tức vì cái tôi này bị lu mờ bởi một cái tình cũ. Bà mẹ vợ cũng khoác một bộ mặt rất hiền lành nhẫn nhục, thế mà cả gan đi thuê người bắt cóc tính giết nhỏ nhân tình kia. Đại để con bé đó khôn nên sau khi bị bắt cả tháng trời nó thoát ra được, nó đến gặp bà mẹ vợ kia, mụ già câng câng lên rằng tao không hối hận vì mày phá vỡ gia đình con tao. Nhỏ nhân tình không tố cáo vội, cố gắng một lần nữa để xem bà già kia có thay đổi thái độ không thì cả con gái bả bất chợt gặp xong vào đánh nhỏ ấy. Nhỏ đã đi tố cáo. Luật bên Hàn về chuyện bắt cóc người hành hung, phá nhà là tội khá nghiêm trọng. Cái tôi của dân châu Á chỉ thấy mình là quan trọng, mình đau hơn người khác, mình khổ hơn người khác, cái bất hạnh của mình lớn hơn tất thảy mà không cố đặt mình vào vị trí của kẻ khác để xem xét sự việc.
Rõ là kịch bản phim viết hay và dẫn dắt khá nhuyễn về tâm lý- mình đâm ra rất có cảm tình với cô nhân tình kia về suy nghĩ, suy xét, và thái độ đối với sự việc của cô ta.
Mình lại càng ghét cái nhà vợ thằng đó- lúc nó đột quỵ nằm viện bà mẹ vợ hỏi thằng thư ký " Nếu con rể tui bị nằm lâu thì liệu có mất chức tổng giám đốc không? Liệu có còn địa vị gì không?" cái câu hỏi đó làm cho mình thấy cái cảm xúc cảm kích bà già đó chăm cựu con rể tụt hạng. Nó chỉ phơi bày một cái tham vọng của đám nhà đó là Tiền và Quyền mà họ không hiểu vì sao cựu con rể bị đột quỵ ngay cửa chung cư nhà mẹ vợ.
Giống như cái đám ngày xưa làm cho mình nó bảo mình sướng thấy bà chỉ lòng dòng đi chơi tiêu pha, và chỉ có lính lác là khổ- chúng đâu có biết từng cuộc đấu trí cân não kiếm tiền? Từng vài chục đêm làm việc liên tục bạc tóc mắt mờ để đem lại hợp đồng và nguồn thu cho chúng? Ấy thế mà bảo giao phó cho kiếm đủ số để trả lương, chi phí mọi thứ, tự quản lý lấy thì chối phắt ngay "không đủ khả năng" làm. Thế không đủ thì tại sao lại đi ganh tỵ với sếp? Thế mới buồn cười chứ.
Xem phim bực mình quá đi! Xem tới hôm nay mới biết con nhân tình giàu cực- nó đâu cần tiền...ặc ặc...

2 nhận xét:

  1. Giống như cái đám ngày xưa làm cho mình nó bảo mình sướng thấy bà chỉ lòng dòng đi chơi tiêu pha, và chỉ có lính lác là khổ- chúng đâu có biết từng cuộc đấu trí cân não kiếm tiền?

    Thường là thế. Người ta cứ muốn một bước lên tiên

    Trả lờiXóa