Nó đen ngòm mõm chó
Tình là oan gia
Kết trăm mối rối nùi
Hơi bạc tanh nồng
Biết nó dơ vẫn thích
Nó oan gia kết tụ mối căm hờn
Hận đời bạc
Dăm ba đồng -
Linh hồn cũng bán
Chả cứ gì ruột thịt tình thâm
Ta hận ta sao trót dại ra đời
Nghiền ngẫm mãi tủi hờn sau song sắt
Bức màn nhung che khuất cánh tự do
Ta khắc khoải - sống hay là chết
Cho linh hồn bay tít tận mù khơi.....
chời ơi! bạn đẹp ...dã man như con ngan, hận đời chi uổng wá dzậy ???
Trả lờiXóaBạn nói mõm chó mới nhớ mấy câu thơ của ai hổng bít, mà nó mắc cười lắm :
-" Trời sáng trăng suông em cứ ngỡ tối trời,
Em ngồi em để ... cái sự đời em ra
Sự đời em bằng cái ...lá đa
Đen như mõm chó, chém cha cái sự đời "
(Bình lọn lăng nhăng cho dzui tí )
To hơn á!
Trả lờiXóanói đen ngòm mõm chó, lại nhớ có bài thơ viết về cô gái dở hơi, chưa kịp com men thì songthu vào trước rồi, nhưng xin sửa tí cho chuẩn:
Trả lờiXóatrăng suông em tưởng tối trời,
Em ngồi em để ... cái sự đời em ra ( em mặc váy lại hông có quần con mà)
Sự đời như cái ...lá đa ( ngó xuóng nên thấy)
Đen như mõm chó, chém cha cái sự đời ( phát hiện ra sự đời có mùi đen đen,,,) ka ka ka
Ô! Đẹp dã man! Ố là la!
Trả lờiXóaHa ha..
Trả lờiXóaSự đời bằng cái lá đa!
Mắt đẹp nhưng mà buồn rơi buồn rụng....nhìn vào thấy một hố sâu thăm thẳm...
Trả lờiXóaĐời là buồn đê được thấy chút niềm vuiiiiiiiii!
Trả lờiXóaHôm nay bà làm bài thơ này hay nhưng cay đắng quá! :(
Trả lờiXóaÔi em,
Trả lờiXóaNhân SongThu với Dongngandoduc nói mấy câu ấy, chị lại nhớ em gái chị - cô ấy cũng hay cảm khái theo làn điệu của một bài ca cổ nào đó:
Đời tui thấy tui chán
Quần tui rách ngay háng
Không ai vá dùm
Nên tui phải cột đùm!
Đời c'est la vie, em ha!
Nàng có đôi mắt đẹp... nhưng buồn như muốn rụng rơi xuống á !
Trả lờiXóa