Lúc đấu thầu, mình rất lo vì mình tính cẩn thận, tụi nó nhận giá bèo, có lẽ mình không trúng thầu. Thức cả tuần đọc bản vẽ, tính toán cùng với một trợ tá nữ nhân. Mình làm một báo giá, nữ kia làm một cái... sau khi mình đọc của nữ ấy thì mình bảo thiếu, thiếu không thể làm nổi, làm thì chỉ có lỗ vốn đến chết. Mình trả lương nữ ấy năm đó cỡ 8 triệu/tháng và xe hơi đi lại, cơm nước mình bao.
Sau đó mình đưa giá của mình ra cho nữ ấy coi, nữ ấy bảo làm giá thế sao nhận thầu. Cứ nhận giá thấp rồi tính phát sinh- mua giám sát là được. Mình bảo không! Giá là mình tính toán, phát sinh thật thì đòi , không mua giám sát. Mình viết luôn toàn bộ tiến độ thi công, phường pháp thi công, số lượng công nhân lành nghề, công nhân phụ thợ... tóm lại là một bản thuyết minh chi tiết. Nộp xong cho Pos, mình rất hồi hộp.
Sau hai tuần, Pos gọi lên để các thầu phụ trình bày, mình thuyết minh toàn bộ bằng tiếng Anh, còn mấy người kia thì phải có phiên dịch. Sáu tiếng căng thẳng...mọi người tản ra về. Sáng hôm sau Pos gọi điện báo chấp nhận báo giá và thuyết minh của mình...Rất hạnh phúc.
Mình kêu nữ ấy đi gom hai đội trưởng, mình gom hai kỹ sư....mấy đứa đó lại kêu bọn thợ bên dầu khí, vì yêu cầu hàn, cắt, cân chỉnh phải chính xác, sai số chấp nhận 0.5 mm....theo bản vẽ.
Bọn Pos bắt mình phải đặt cọc hợp đồng 35.000 USD, mình vét hết mọi khoản, thiếu mất ba ngàn..., may cái cha kế toán Hàn quốc nó chấp nhận. Hợp đồng ký 6 tháng với 1.200 tấn thép.
Khi vào đó làm mới biết, kể cả khi nhận phụ liệu cũng phải cho bọn coi kho, dùng xe nâng, cẩu cũng phải cho bọn điều hành, nếu không chúng nó cho mình ngồi vêu mỏ cả tuần không có nguyên vật liệu, phụ liệu, không xe cộ gì hết. Ngay cả cắt CNC cũng phải chung chi cho bọn quản đốc xưởng người Việt. Lúc đó, có lúc mình ngồi vật ra giữa bãi mà khóc vì ức quá.
Rồi nguyên liệu phụ với phụ kiện mà bên mình phải lo, đem vào cũng bị mất cắp, máy móc thiết bị cũng thế.
Ban đầu định cho làm chấm công, sau một tuần thì thấy không ổn. Mình gọi cả đám cai của mình lên giao khoán, chúng nó nhận làm với giá 700đ/kg, mình bảo không đủ, nữ kia lên 800, mình bảo không được, giá thợ hàn tay nghề bậc 6/7 đến 7 phải trả 180 ngàn /ngày. Cho nên mình quyết định trả họ 1.200đ/kg. Mặc dù thỏa thuận như thế, nhưng mình vẫn dành ra 300 đ/kg bí mật để hỗ trợ họ. Thỏa thuận rõ ràng từ chất lượng, kỷ thuật, đến tiến độ. Cái nữ phải trông công trình thường xuyên hàng ngày, mình thì chạy đi chạy lại các nơi khác nữa. Lương kỹ sư lên 12 triệu /tháng.
Công việc tiến triển tốt hơn nhiều. Làm ngày đêm, cả tết ta cũng chỉ nghỉ 1 ngày mùng một. Lương bổng, mọi thứ mình lo chu đáo hết. Bọn Pos đâm ra tín nhiệm mình , lần nào kiểm tra kỹ thuật quan trọng là bên mình đạt chuẩn hết. Mình cũng tín nhiệm cái nữ kia và hai cu kỹ sư.
Sau bốn tháng thi công, mình thấy cái nữ kia cặp kè với cha Hàn phó tổng Pos, cha này già lắm rồi.Mình cũng lơ, kệ, chuyện người ta.
Làm sắp xong, ông Tổng Post kiu mình lên giao tiếp làm báo giá hệ thống Air duct, và dàn kết cấu sân bay Tân sơn Nhất. Mình làm xong đem lên trình thì ông Tổng bảo bạn mày nó đưa giá ra rẻ hơn mày 30%. Trố mắt ngạc nhiên, mình hỏi ai? Ổng bảo Phó Tổng đưa báo giá của cái nữ kia. Mình bật ngửa!
Về văn phòng, mình hỏi thẳng cái nữ, nó bảo nó không biết gì cả. Ức không chịu nổi. Hôm sau, mình lên thẳng cha phó, nói thẳng luôn, cái nữ là người bên tôi, ông không được phép sử dụng họ mà không thông qua tui, chìa ngay cái bảng báo giá cái nữ báo bằng tên của thằng cai ( Mình năn nỉ mãi cái thằng bé bên phòng kỹ thuật nó mới phô tô cho.)
Hôm sau, cái nữ báo mình nghỉ việc. Thằng tài xế lên méc lại, đêm nào nó cũng phải chở cái nữ với cha phó tổng kia đi ăn, đi khách sạn tới hai , ba giờ sáng mới về! Mình như bị ai chém đứt tim vì mình coi cái nữ kia là bạn rất thân với mình. Làm sao có thể phản mình như thế! Mà nào phải mình lời hết tiền bỏ túi đâu, tính toán mọi khoản, tiền lời sau thuế chỉ cỡ 150đ/kg thép thành phẩm. Chưa kể cả hệ thống nhân viên làm việc hỗ trợ công trình, cũng như thuê văn phòng.
Mấy hôm sau cái nữ lên lấy lương, nó khoe với bọn nhân viên là "anh phó tặng chị đôi bông với nhẫn xoàn mỗi hột hơn 5 ly"
Bọn nhỏ nghe cười và nhìn mình với ánh mắt tội nghiệp! Mình co hết cả người chui trong ghế mình mà khóc! Không phải khóc vì tiền hay mất hợp đồng, mà khóc cho mình sao cả tin, khóc cho sự đổ vỡ một tình bạn. Củ sâm nhà mình trách móc đủ thứ. Mình lại càng đau đớn khổ sở. Mình cứ phải sự dụng thuốc ngủ liên tục mà vẫn thức dật dờ. Mình cũng không thể chết, mình còn cái cầu chưa làm xong.
Mình quyết định thay đổi toàn bộ nhân sự của công trường, và máy móc của mình cũng mất gần như trắng tay.....
Cuối cùng cũng xong, mình mất nhiều lắm, mất bạn, mất lòng tin, mất hợp đồng, mất cả tiền bạc.
Và một ngày mình thấy trên mạng cái nữ ấy mặc bộ Hàn phục rất chi là đẹp treo trên Yahho chat. Mình lấy chồng gần 20 năm, chồng Củ sâm, mà mình chưa bao giờ được xỏ tay vào bộ Hàn phục nào, chỉ thèm mà chưa bao giờ mua được.
Nếu như mình chịu lẳng lơ hay chịu bán lồn thì có thể mình cũng vớ được thêm mấy hợp đồng. Nhưng mà làm như thế thì mình đã chẳng mang cái tên Hồ lan Hương làm gì. Bởi vậy không thể có cái chữ "nếu" ấy.
Sau cái vụ này, biết bao nhiêu điều tiếng thị phi xấu xa đồn tới tai mình, tức giận đau đớn nhưng mình tự nhủ bỏ qua đi, rồi cái gì cũng sẽ qua đi hết...mình cho nó ngủ yên ba năm nay, chọt hôm nay lò mò thấy mấy cái hình ngày ấy, mình muốn được nói, muốn được chia sẻ một lần cho cảm nhận nỗi đau và quên nó đi vĩnh viễn.
:)
Trả lờiXóagiang ho hiem ac, long nguoi kho luong!hihi, nam xua lam chung voi Cu Sam, hiih, em chua bao gio tin rang Cu Sam se tot dep gi voi Cu Kieu!hihi, chinh vi e khogn bao gio cuoi chao thoe keiu HQ voi tui no, em chi chao theo kieu VN, nen ngay den cai bon VN chao theo kieu HQ cung ghet e,hiih, noi la e kieu ngao!hihi! e noi la : "CHung no wa day thue dat cua minh, su dung chat xam cua nh em minh de dem lai loi nhuan cho tui no, tui no fai theo van hoa minh mac gi minh theo van hoa tui no!" kekeke, roi sau dó thoi gian,..e ..ra di tim duocng cuu nuoc!kekekeek
Trả lờiXóama dung la ra giang ho 1 thoi gian!khong dam tin ai tuyet doi!hihi! toan la tho phi khong!hihi
Trả lờiXóaGiang hồ cũng đủ loại. Nhưng em phải bỏ ngay cái ý nghĩ "nhà tao, mày phải theo" mình không phải là cao cờ hơn người ta đâu. Cái để người ta sợ mình là sự giản dị và khiêm nhường. Người ta sang mình họ dùng em, họ trả tiền em sòng phẳng, họ thuê đất họ cũng trả sòng phẳng, cái gì mình chưa có, mình học cái họ có. Tụi củ sâm cũng lắm ma cô, nhưng không phải tất cả là thế. Giả sử em sang nước người ta, em ra sao?
Trả lờiXóaCái này là chị chia sẻ quan điểm thôi nghen.
hihi!!! chi noi dung khogn sai chut nao!hihi, co dieu em hoi ich ky, hiih, em theo wan diem Thanh Cat Tu Han ma chi!hihi, khi ho kiem loi nhuan tu minh, minh muon khogn bi chen ep thi minh phai manh va khong cho no chen ep duoc minh!hihi, lich su tat ca cac dan toc deu hoac xam chiem hoac bi xam chiem, khong theo cach nay thi cung theo cach khac!hihi, em khong thich bi xam chiem chut nao!hihi
Trả lờiXóaThế thì em phải làm sao cho mình hơn được họ giàu hơn họ, ý thức xã hội hơn họ, ý thức bảo vệ môi trường sống hơn họ đi!
Trả lờiXóada! em dang no luc vi dieu do day!hiih, no luc tu viec nho nhat thogn wa viec thay doi y thuc moi nguoi! tat ca dan toc deu di len tu tay trang, khogn dan toc nao lai di len tu viec giau hon nguoi khac san da, vi vay , muon giauu manh hon fai thay doi tu nhan thuc ben trogn!hihi "con gnuoi hon nhau o Tu duy, Tu duy se quyet dinh Cach suy nghi ve van de, Cach suy nghi ve van de se quyet dinh cach hanh dong de giai quyet van de, cach hanh dong se quyet dinh thanh hay bai" !!! Chu tich Daewon xuat than la tho co khi nah may det, sau do tach ra lam 1 xuong det nho, tu do tro thanh 1 tap doan det may va nah thau xay dung tam voc quoc te! ho lam duoc, khong ly do gi minh khogn lam duoc!hihi
Trả lờiXóaChị, em chào chị. Tình cờ ghé qua nhà chị, đọc blog mà thấy nghèn nghẹn. Càng nghèn nghẹn hơn khi biết chị có làm công trình với Poslilama. Công ty em cũng bị phá sản bởi cái công trình đô thị mới Đa phước tại Đà nẵng của Poslilama. Làm với Pos, em thấm được cái câu " Khổ vì bạn, khốn nạn vì đồng hương". Tất cả đều do con người phải không chị? Sếp của em cũng là người Hàn, cuối cùng "chết" bởi tay người Hàn, em đang điêu đứng bởi những hệ quả của công trình này. Nhưng chị cũng rất đúng khi nói rằng " Giang hồ đủ loại", trên đời lắm kẻ tốt, nhiều kẻ xấu, hehehe
Trả lờiXóaChúc chị vui và hạnh phúc nhé.
Khà khà , "Rồi sẽ qua, rồi sẽ quen và rồi sẽ quên" thôi chị Hương. Đời nó là vậy. Cái câu của anh bạn khuuchanh "Khổ vì bạn , khốn nạn vì đồng hương" đúng lắm. Làm việc với ngoại quốc , nhiều khi mình phải chết đứng bởi những thằng bạn đồng hương VN mà ngày thường vẫn coi nhau như anh em.
Trả lờiXóa