Cảm xúc- cảm giác- cảm nhận
Trong thực tế xã hội của Việt nam hôm nay tất cả tong tả chạy ngược xuôi, và tất cả đều thất nghiệp. Thất nghiệp từ trong tư tưởng của con người. Hình như cảm xúc, cảm giác đều tê liệt.chỉ cảm nhận được một điều là chán ngán.
Chán đến độ không muốn nhấc tay chân.
Chán đến độ không muốn nghĩ tới ngày mai
Chán đến độ cho miếng cơm vào miệng không muốn nuốt
Chán đến độ chỉ muốn nhắm mắt ngủ vùi mà không thể ngủ
Chán đến độ nhìn cảnh lầm than mà còn lười ngăn cảm xúc
Chán đến độ ai hỏi tương lai ông phì ra “Đéo biết”
Tức quá chỉ biết chửi thề “Đù má thằng nào khiến chúng ông cơ cực!”
Chán! ông đichân đất ngoài đường cho nóng bỏng bàn chân để đánh thức cảm giác!
Chán! Ông đi mát xa cho nó bẻ lọi giò đánh thức cảm nhận hôm nay ông đổi tướng đi !
Chán! Ông ra đứng dầm mưa cho ướt lạnh da thịt, cho cảm thấy nước mưa quất rát mặt!
Chán! Ông xào rau muống với tỏi tọng vào họng cho cảm giác no nê!
Chán! Ông gào lên Chúa ơi, Phật ơi, Alla ơi, Trời ơi ngó xuống mà xem đời đen như mõm chó mực.
Chán! Ông muốn ôm bom cho nổ banh xác mấy thằng tham nhũng từ trên xuống dưới, khổ nỗi bọn nó nhiều nhưkiến, diệt không xuể. Chúng nó lại đéo tập trung một đám chờ mình! Làm được gì nào???
Chán! Ông chổng khu lên lên gào “ Tiên sư bố cả lò chúng mày”!!!!!
Chán! Ông về làng Vũ Đại làm Chí phèo, làm Thị Nở!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét