Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009
Chư hầu
Chư hầu là nước nhỏ phụ thuộc vào nước lớn. Chư hầu sinh ra chỉ trong hai trường hợp Truờng hợp thứ nhất là bị nước lớn đánh bại, nước nhỏ cúi đầu xin nhận từ nay làm chư hầu, thần phục nước lớn. Hàng năm cống tiến của báu vật lạ cho Thiên Triều để được yên thân. Dân nước nhỏ, không ai muốn làm nô lệ, nhưng vua quan nước nhỏ muốn mãi mãi giữ “ngôi báu”, chức tước cao sang, ngồi trên đầu trăm họ, nên cam tâm làm thân phận vong nô, ôm chân Thiên Tử, chịu ơn mưa móc và sự che chở của “Phụ Hoàng”để tồn tại.Trường hợp thứ hai, tuy chưa bị đánh bại, nhưng lo cho nội bộ, phe phái tranh dành, có ngày ngai vàng sụp đổ, bổng lộc một lúc trắng tay, nên sớm đem thân phận núp bóng thiên triều. Như thế là cam chịu kiếp vua vong nô kéo theo cả dân tộc làm nô lệ nước lớn.Họ rêu rao chiêu bài “thần phục để yên dân”, nhưng nào dân chúng có được yên? Cả dân tộc bị đặt lên vai một gánh nặng thứ hai, è vai è cổ khai thác tài nguyên để dâng cho nước lớn và nuôi lũ vua quan bán nước được vinh thân phì gia.Bị thần phục hay tự nguyện thần phục cũng đều là hành động phản dân, hại nước.Đã là thân phận chư hầu, được việc cho chủ thì còn tồn tại, không được việc cho chủ thì ắt bị diệt ngay. Mà được việc cho chủ thì hại cho dân, nghe theo dân thì phải chống lại chủ. Chống chủ thì chủ diệt mà chống dân thì dân nào có để yên? Chuyện xưa nay vốn thế. Kiếp chư hầu là bước đường cùng, mà kết cục đã được định đoạt từ khi khởi sự. Chỉ có sớm hay muộn mà thôi. Đó là cái kiếp trên đe dưới búa, dưới dao trên thớt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
19/05/2009... một(trong những)ngày quốc nhục! chiêu thống bây giờ mang nhiều họ quá chứ không chỉ là họ Lê. Giờ có thêm nào Lông, nào Truồng đấy Bậu à!Ráng hổng chữ thìa trong blog phụ nử nghen...pà mịa nóa!
Trả lờiXóaEm đã định đóng blog, chỉ quyết định đôi khi mở lại khi gặp những entry vừa mang tính thời sự vừa có thể “lâu dài” 1 chút, kiểu như “thư ngỏ của 1 sinh viên bình thường – Nguyễn Tiến Trung” ấy. Và entry này của chị đã làm em đổi ý rồi đấy. Em copy nó về để truyền bá, chị nhé!
Trả lờiXóaCũng phải có chút lý trí, chút tình cảm và chút thời gian...mới có thể hiểu được điều hiển nhiên đó bạn ạ! Thương cho đám nô lệ bẩm sinh bận hầu chủ đến nổi chẳng có chút...chút gì hết để mà ngẫm lại cái thân phận mình!!!
Trả lờiXóaNên đành chấp nhận làm chỉ trên danh nghĩa mà phải trả tiền cho đám đầy tớ đi hầu thiên hạ! Cái gì cũng có thời, vận. Chờ xem
Rồi đây dân ta sẽ phán tội lũ bán nước... Bạn ạ.
Trả lờiXóa